MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 668

nhẹ, lại bỗng nhiên cho ta cảm giác giống như ánh nắng ấm áp.

“Hoằng Nhi, biết hay không nàng rất đặc biệt?” Hắn nhẹ nhàng ôm lấy

ta, đầu kề sát vào ta nói: “Rất nhiều người đều thích nàng. Ôn Hựu, Cầu
An, Mộ Dung Khải…… Rất nhiều người……”

Ta không biết hắn vì sao hắn lại nói này cái, lẩm bẩm nói: “Ta chỉ trúng

ý ngươi thôi.”

“Hoằng Nhi!” Hắn rất nhanh cắt ngang của ta nói, “Ngươi không biết,

khi ta ở ngoài thành Võ Xương trọng thương tỉnh lại, phát hiện chính mình
có tâm ý đối với ngươi, ta có bao nhiêu sợ hãi, sợ không chiếm được
ngươi.”

Ta thoáng cái bối rối, Lâm Phóng đang nói cái gì, hắn cũng biết sợ hãi?

Hắn nâng lên mặt của ta, gật gật đầu: “Đúng. Nàng không biết, khi đó,

chỉ có thể nhìn nàng, vì Ôn Hựu mà thương tâm. Ta thật sự nghĩ muốn giết
Ôn Hựu. Suy nghĩ kỹ một chút, thực sự chỉ cần một câu nói của ta liền có
thể giết chết hắn.” Ta hít vào từng ngụm khí, lại nghe hắn tại bên tai ta khẽ
cười nói, “Ta chính là hèn hạ như vậy — ta bình sinh lần đầu tiên muốn có
được một người. Lúc ấy ta còn nghĩ, nếu như nàng vĩnh viễn không yêu ta,
ta sẽ giết Ôn Hựu, phế đi võ công của nàng, giam cầm nàng một đời, để
nàng chỉ thuộc về ta một mình ta.”

Giọng nói của hắn, ngôn ngữ của hắn lạnh như vậy, ta hoảng sợ ngẩng

đầu nhìn hắn, lại thấy hắn như cũ cười vân đạm phong khinh: “Nhưng vừa
rồi ta vừa mới biết, ta sẽ không làm như vậy. Hoằng Nhi, nhìn thấy nàng bị
thương tổn, ta so với chính mình bị thương còn khó chịu. Ta như thế nào có
thể phế đi võ công của nàng? Ta nói rồi, đời này kiếp này, vô luận sinh tử,
vĩnh viễn không chia lìa. Nàng hiểu không?”

Ta gật gật đầu, hắn thật sâu thở dài: “Hoằng Nhi……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.