MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 722

Chạng vạng, ta thu dọn vài món quần áo mang theo người, trong lúc lơ

đãng thu thập quần áo lại chạm vào một cái vòng ngọc quen thuộc. Thuận
tay liền bỏ vào trong ngực. Trong cung đình lạnh lẽo, có vật này làm bạn
cùng, chắc sẽ không cảm thấy cô đơn nữa.

Lẽ ra ngọc bội định tình này, sớm nên trả lại cho Thanh Hoằng.

Vốn vẫn có tin tức của nàng, nhưng khi bọn họ đi xa đến Thiên Sơn

phía bắc thành Thổ Cận, thì tin tức liền đứt. Từ biệt ở Kiến Khang, nàng trở
về Côn Ninh, Lâm Phóng đi tìm nàng; bọn họ cùng đi đến Quan Ngoại; bọn
họ ở Thổ Cận giúp Mộ Dung Hoàng đoạt lại binh quyền; bọn họ đi Thiên
Sơn……

Tin tức đứt quãng như vậy. Kỳ thật ta rất rõ ràng, trước có thể dò được

tin tức, là bởi vì Lâm Phóng cho phép, nếu không lấy thủ đoạn của hắn,
trinh thám của ta sớm chết vô số. Bây giờ cắt đứt liên lạc, chỉ có một
nguyên nhân — Lâm Phóng đã quyết định không cho ta thám thính nữa.

Cắt đứt liên lạc, tâm tình của ta cũng không quá biến đổi thăng trầm. Từ

biệt đã một năm. Chính ta đã tự tay chặt đứt mọi quan hệ với Thanh Hoằng,
còn có cái gì thương tiếc? Nhưng ta vẫn bí mật thăm dò, hèn mọn thám
thính nhất cử nhất động của nàng.

Thực là nực cười.

Đã tháng tư, trong cung so với bên ngoài lạnh hơn nhiều. Thoáng cái đã

mười mấy ngày trôi qua, ta cùng thị vệ trong cung cũng đã đón tiếp đến đợt
ám sát thứ tám, thời gian thích khách tập kích càng lúc càng ngắn lại, đoán
chừng trạng thái hiện tại ở chiến trường đã đạt tới độ kịch liệt nhất.

Hoàng đế rốt cuộc không giống trước kia, thỉnh thoảng lại thúc giục ta

trở về phủ thăm hỏi công chúa — dù sao nàng là cháu ngoại mà Vương
Đôn thương yêu nhất. Không ngờ hôm nay, nàng tiến cung, cầu kiến hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.