MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 744

lòng, ta cũng hào phóng ban thưởng. Lại chỉ lấy ra bức họa năm mười lăm
tuổi của ta, lúc ấy thì ra ta có bộ dạng này sao?

Thiếu niên thanh tuấn, nụ cười trong sáng. Dương roi da, ở trên lưng

ngựa, phong vận linh động. Họa sư này tài nghệ đúng là cao siêu phi phàm.

Tâm tình tốt lên, thuận tay cầm bức họa trở lại tẩm cung. Hoàng hậu

phái người đưa một ít bánh ngọt tinh xảo, nói là tự mình làm. Tuy rằng toàn
thân mỏi mệt, ta vẫn nên đi thăm nàng. Nàng mang thai, ta mấy ngày đều
đến các cung khác. Thế là nàng dâng tranh lại làm bánh ngọt, đó là nhắc
nhở đối với ta. Ta không thể không tỏ vẻ một chút.

Ôm hoàng hậu xinh đẹp, hai hoàng nhi ở bên cạnh ta lại líu ríu đọc thơ.

Đợi sau khi vú em dẫn bọn hắn ra ngoài, ta nhịn không được hôn lên gò má
hoàng hậu. Sắc mặt nàng ửng đỏ, kiều diễm động người.

Kỳ thật sau khi đăng cơ, ta phải lựa chọn. Ba nữ nhi hoặc cháu ngoại

của mấy bậc quyền thần, đều đến tuổi thành hôn. Đều phải lấy, chỉ là ai lớn
ai nhỏ, chuyện này đối với ta mà nói, cũng không khác biệt nhiều lắm. Cho
đến tận ngày nhìn thấy hoàng hậu của ta hôm nay, không giống như nữ tử
Quan Ngoại cường tráng, nàng là nhu nhược nhỏ xinh, lại cưỡi ngựa bắn
cung võ nghệ phi phàm. Hỏi ra là đại tướng quân có cưới một nữ tử Giang
Đông, sinh hạ nàng.

Có vài phần giống người ấy, liền nạp nàng vào cung.

“Hoàng Thượng!” Nàng ở trong lòng ta thở gấp liên tục, “Thần thiếp

mang thai, ngươi nên đi sủng hạnh tỷ muội khác……”

“Không!” Ta cẩn thận dè dặt ôm nàng, “Có ngươi đã đủ rồi.”

Kỳ thật chỉ ngẫu nhiên ta mới nghĩ đến Chiến Thanh Hoằng. Nghĩ đến

nữ tử tư thế oai hùng bừng bừng, mỹ lệ, cơ trí, kiên cường, võ công cái thế.
Nàng nhìn ta lại như nghĩ đến một nam nhân khác, nhìn chằm chằm ta nửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.