MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 745

ngày, lúc ấy còn khiến ta mặt đỏ tía tai; tuy rằng sau này ta biết nam nhân
đó rời bỏ nàng. Nhưng có thể thế nào? Bên cạnh nàng có Lâm Phóng, nam
nhân thâm trầm ẩn tàng ấy không thua bất kỳ thế lực của quốc gia nào, lật
tay làm mây úp tay làm mưa.

Không thể quên nhất, là khi ở bên ngoài thành Thổ Cận lần nữa gặp

nhau. Bộ dáng xinh đẹp, khóe mắt mang theo chút mỏi mệt, nhưng ánh mắt
vẫn sáng ngời trước sau như một. Một đêm kia, ta nghe thấy thủ hạ võ sĩ
của ta cũng đang thảo luận về nữ nhân này. Ta nghe bọn hắn thảo luận nàng
xinh đẹp, nàng truyền kỳ, lại không nói được lời nào.

Nàng đã độc thân, có thể hay không? Không biết ta có thể hay không?

Lần săn bắn bên ngoài thành Thổ Cận, ta vì cứu Lâm Phóng thân trúng

một chưởng, gặp nàng cầm đao nôn nóng vội vàng tới, ta nghĩ vì ta giúp
bọn hắn, nên nàng yêu thích đi? Nhưng lại đổi lấy ánh mắt lạnh lùng của
nàng — chỉ vì, chỉ vì Lâm Phóng bị một vết thương nhẹ.

Ta không muốn để ý đến nàng nữa, nữ tử vô tâm không hiểu chuyện.

Thế nhưng khi ta muốn gặp nàng, nàng lại đi Thiên Sơn.

Đợi nàng trở lại Thổ Cận, cũng là lúc chúng ta xa nhau.

Cũng có thời điểm, đặc biệt nhớ nàng. Ta cũng không hiểu, vì sao trong

cuộc đời của ta nàng lại lưu lại dấu vết sâu như thế. Chỉ là theo thực lực của
một nước cường thế, ta nạp phi tử càng lúc càng nhiều, mỗi khi nhìn thấy
một nữ nhân mới, ta liền nghĩ: Nữ nhân này, không có võ công; nữ nhân
này, không đủ khả ái; Nữ nhân, quá mức dịu ngoan……

Mỗi một cái, đều không phải Chiến Thanh Hoằng. Có điều không sao

cả, ta nắm giữ giang sơn như thế, cũng không thiếu một Chiến Thanh
Hoằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.