MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 75

Ta đuổi theo, đứng ở mũi thuyền thở dốc, miệng khô khốc.

Mặt nước an tĩnh.

Ước chừng tất cả nữ tử, công tử ở Tần Hoài, cùng với mấy nhóm tiểu

thương, đều đang phán đoán xu thế thắng thua của chúng ta.

Đèn đuốc nhẹ nhàng thả trên sông Tần Hoài, tựa như hai mắt yêu tinh,

mê mê mang mang, hàng vạn hàng nghìn ánh sáng rực rỡ.

Ta có chút buồn bã nghĩ, không biết Ôn Tử Tô có thể hay không đồng ý,

đợi ta hướng nhà đò xin cho chén nước uống mới tiếp tục đánh?

Một trận sáo trúc đột ngột đánh vỡ an tĩnh trên sông Tần Hoài. Xa xa,

có một chiếc thuyền lớn, cột buồm mang theo một dây tơ màu đỏ, tung bay
trong gió.

“Hai – vị – đại – hiệp!” Là mấy nữ tử Tần Hoài, các nàng dùng giọng

nói đặc biệt mềm mại yêu kiều, đồng thanh la lên, “Các – ngươi – đánh –
qua – đánh – lại – chưa – dứt, không – bằng- ai – đoạt – được – dây – tơ –
trước – liền – tính – người – đó – thắng.”

Mơ hồ truyền tới từng đợt tiếng cười mềm mại.

“Tốt!” trên bờ, trên thuyền mọi người trầm trồ khen ngợi, thanh âm

rung động toàn bộ nam bắc sông Tần Hoài.

Ta liếc mắt nhìn Ôn Hựu.

Hai tròng mắt của hắn tối đen vốn đang nhìn chòng chọc dây tơ, lúc này

quay đầu nhìn ta một cái, nở nụ cười.

Ta bỗng nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, toàn thân khoan khoái, tâm

tình tối tăm thoáng cái đã bị quét sạch!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.