MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 78

Ta lúc này mới đem nước ở trong miệng ho ra.

Phun thẳng vào mặt hắn.

Ôn Tử Tô…… Mang vẻ mặt thâm trầm, nhìn ta.

Chung quanh hình như đang có rất nhiều người kêu la, ta nghe không rõ

lắm.

Chỉ thấy dưới ánh trăng cả người hắn bị nước sông làm cho ẩm ướt sắc

mặt cũng biết hóa, đặc biệt trong suốt, lại mang vài phần nhu hòa.

Đôi mắt ấy, sáng hơn cả sao ở Kinh Châu.

Kề sát vào bộ ngực ướt át của hắn, mũi ta bỗng nhiên ngửi được thoang

thoảng một mùi thơm.

Hắn tựa vào mép thuyền, nói: “Nhận thua đi?”

“Ôn Tử Tô, ngươi một nam nhân như thế nào lại thoa hương phấn!”

Hắn hỏi một đằng ta trả lời một nẻo.

Hắn sửng sốt, cắn răng nói: “Ta không có!”

Ta lại không tự chủ nhìn đến miệng của hắn.

Miệng của hắn, dưới ánh trăng, đỏ tươi xinh đẹp, giống miệng yêu tinh.

Ta lầm bầm nói: “Trên miệng còn thoa cả son phấn!”

Hắn trầm mặc không lên tiếng, bỗng nhiên giơ ra một bàn tay, xoa xoa

môi của ta: “Ngươi mới thoa?”

“Ta không có……” Ta chưa kịp phản bác thì bỗng nhiên cảm thấy sau

lưng trống không, nháy mắt lại sắp chìm xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.