MINH NGUYỆT TỪNG CHIẾU GIANG ĐÔNG HÀN - Trang 91

Một quan viên già kinh ngạc nói: “Thì ra Tiết chưởng môn đã là nghĩa

tử của Cố đại nhân.”

Tờ giấy ghi kết quả kia lại được xoá xóa, viết viết một phen.

“Tiết chưởng môn – Hạng nhất.”

Như vậy cũng có thể ư? Sớm biết thế ta đã nhận Ôn Kiệu đại nhân làm

cha nuôi!

“Lâm gia Lâm Phóng, tổ tiên từng có ba vị minh chủ Võ Lâm, ba đời

đều là dân chúng, hạng hai.”

“Kinh Châu Chiến gia Chiến Thanh Hoằng, ba đời đều là dân

chúng……”

Ta kích động nắm chắc váy.

“Hạng tư.”

Cái gì? Hạng tư?

Ta bỗng nhiên đứng lên: “Vừa rồi khi Tiết chưởng môn không phải là

nghĩa tử của Cố gia vẫn là hạng ba, ta vì sao là hạng tư? Tốt xấu gì Chiến
gia ta cũng có bốn mươi hai động, sáu mươi sơn trang……”

Quan viên già kia vỗ án đứng dậy: “Chiến gia an phận tại Kinh Châu,

mười mấy năm qua đối với võ lâm Giang Đông không hề có cống hiến;
Tiết chưởng môn những năm gần đây đánh kẻ mạnh, giúp kẻ yếu, chiêu mộ
đệ tử khắp nơi, Như Ý môn như mặt trời buổi trưa, Chiến gia ngươi sao có
thể sánh bằng?”

Chiến gia ta bốn mươi hai động, sáu mươi sơn trang thực đúng là “mọi

người tự quét tuyết trước cửa” *, cha ta quy ẩn nhiều năm, nhưng cho đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.