MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 229

sống qua ngày. Trừ biện pháp giải quyết rõ ràng nhất, là rời bỏ người chồng
quyến rũ không chung thủy của dì.

Nhưng ý niệm rời bỏ chú không hề tồn tại trong đầu dì Jean. Dì yêu chú

hơn bất cứ thứ gì trên đời. Chú ấy là cuộc sống của dì. Nếu không có chú
Dave thì dì chỉ còn muốn chết.

Có lần đi ngang qua bếp Cleo tình cờ nghe thấy câu này, theo sau là lời

mẹ đáp, “Đừng nói vậy Jean à. Không ai muốn chết cả.”

Jean đáp lại với giọng sền sệt, “Không ư? Với em thì nghe cũng được

đấy chứ.”

Cuộc đối đáp xảy ra lúc Cleo mười tuổi. Chỉ hơn một năm sau đó mẹ cô

bị chảy máu não nặng và qua đời trong bệnh viện sau ba ngày bất t

Thật không công bằng khi người muốn chết như dì Jean vẫn còn sống.

Trong khi mẹ Cleo, người yêu đến từng chi tiết của cuộc sống, người mà cô
vẫn cần tha thiết, thì lại ra đi.

Còn dì Jean thì không hề an ủi cô, không một lần nào. Dì vẫn tiếp tục

uống rượu và run rẩy rồi khóc lóc. Nhưng không phải vì sự qua đời đau
buồn của người chị. Ồ không, mà vì David.

Đó là khi Cleo không còn yêu quý người dì đã từng rất vui tươi và bắt

đầu khó chịu với dì. Cùng lúc đó, cô cảm nhận được nỗi sợ hãi nhen nhúm,
vì khi ta yêu một người nào đó quá mức mà họ không đáp lại thì sự thể sẽ
thành ra như thế. Họ trở nên mạnh hơn còn ta yếu mềm và vô vọng hơn. Họ
làm nhục ta còn ta để cho họ làm vậy. Rồi cuối cùng ta chẳng còn chút tự
trọng nào, còn không biết người ta đang chỉ trỏ cười nhạo khi ta loạng
choạng ngoài đường mặc áo không cài khuy hở cả áo lót bẩn thỉu.

Với những người khác thì họ sẽ thấy thật buồn cười, nhưng sẽ chẳng

buồn cười tí nào khi họ đang chế giễu và cười nhạo chính dì của mình.

Hai người đã về tới Đồi Channings. Rồi, không được nghĩ về dì Jean

nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.