MINH THỬ YÊU NHAU NHÉ CLEO - Trang 50

lóng lánh màu tím đang đu người trên tay anh còn bé trai khoảng sáu hay
bảy tuổi đằng sau đang lén lút nhét đầy bông tuyết giả vào túi áo khoác cô
bé.

Cleo cảm thấy ai đó kéo tay cô. Saskia đang nói hối thúc, “Cháu được

xin bao nhiêu món quà hả cô? Cháu xin sáu món quà được không ạ?”

“Ừm…” Tiếng trống diễu hành của đội cận vệ Coldstream vẫn choán hết

tâm trí cô. Cô không thể tập trung được. “Không, chỉ một thôi.”

Thôi được, hãy giải thích cho có lý. Cô đang ở đây với Saskia, nhưng

không có nghĩa cô là mẹ cô bé. Tất nhiên là không rồi. Cho nên điều đó
cũng đúng với Will. Anh chỉ đang giúp một người bạn, mang hai đứa trẻ tới
vườn ươm này chỉ vì lòng tốt và…

“Mẹ ơi? Mẹ!” Cậu bé mặc chiếc áo khoác Postman Pat tức giận chỉ ngón

tay vào Cleo. “Cô kia nói rằng chỉ được xin ông già Noel MỘT món quà
thôi! Sao mẹ nói có thể xin BA món!”

Ôi trời đất, xin hãy đưa tôi ra khỏi đây. Ngay lập tức, đầy hối lỗi, Cleo

lắp bắp, “Cô xin lỗi, cô sai rồi… ba món mới đúng.”

“Hà.” Thằng bé nhìn Saskia đắc thắng.

“Ba món ạ?” Saskia ngước lên nhìn Cleo. “Ba món quà to ạ?”

Bị mất tập trung, Cleo gật đầu. Được rồi, sẽ thật tốt nếu Will quay lại lúc

này, nhìn thấy cô và nở nụ cười tươi rạng rỡ. Anh sẽ kêu lên, “Không thể tin
được, em cũng bị à?” sau đó giải thích là cuộc họp ở Manchester đã bị rời
lại vào phút cuối và sếp đã nhờ anh làm việc này và xem này, có phải quá
tuyệt không, giờ tất cả chúng ta có thể xếp hàng cùng nhau…

“Máy chơi game X-box thì được coi là món quà nhỏ hay to ạ?”

“Hả? Ừm… to.” Lấy điện thoại ra, Cleo rời mắt khỏi lưng Will tìm số

của anh. Cô nhấn nút gọi. Theo dõi chuông điện thoại của anh reo mà
miệng khô khốc. Thấy Will rút điện thoại ra khỏi túi, nhìn màn hình, và
bình tĩnh tắt đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.