MINH TRIẾT THIÊNG LIÊNG - TẬP 1 - Trang 123

6.

Đứng về khía cạnh siêu hình học, truyền thống chính là sự tỉnh

táo, không là gì khác. Sự tỉnh táo. Thấy - đi kèm với sự tỉnh táo; người
nào thấy, kẻ đó: biết.

Truyền thống cổ đã viết ra tri thức; người lính canh của tri thức

này là sách cổ, là khách thể thánh thần, gọi là SÁCH THIÊNG, như
Veda, Kinh Dịch, Đạo Đức Kinh, Tử thư Tây tạng, Hermes
Trismegistos, Tử thư Ai Cập, Bundahin, Zend Aveszta (Thiền tông
Avesta), Zóhár, Szefer Jecira.

Tri thức có thể học được. Nhưng Thấy - thì không. Còn khó hơn

nữa điều kiện của cả hai: sự tỉnh táo. Kẻ tiếp tục truyền bá sự thấy và
sự tỉnh táo cho các thế hệ sau là chủ thể thần thánh đã bị biến mất. Chỉ
tri thức còn sót lại cho chúng ta; từ tri thức này cần phải học thấy; và từ
thấy cần học tỉnh táo.

Tri thức trong truyền thống là những biểu hiện cổ. Tuyên ngôn (sự

biểu hiện) của thời cổ sáng sủa, rõ ràng và giản dị đến vô tận: nguồn
gốc của con người là Thượng Đế, và nhiệm vụ duy nhất của số phận
con người là bảo vệ sự tương đồng với Thượng Đế. Đời sống của con
người không có nhiệm vụ khác ngoài nhiệm vụ này.

Còn truyền thống: là sự duy trì sự thường xuyên mối quan hệ giữa

thế giới của Thượng Đế và thế giới của con người. Tất cả những gì mà
truyền thống đã dạy trong hình thức của các thể thống nhất cổ khác
nhau, đều xuất phát từ duy nhất một lời tuyên ngôn cổ, một biểu hiện
trực tiếp cổ. Đây là hạt nhân của tri thức truyền thống.

Sự Thấy mà tri thức phát triển chỉ hợp lí nếu con người nhìn thấy

những biểu hiện cổ và ngày càng thấy rõ hơn. Khi nào không nhìn thấy
gì khác, chỉ duy nhất một hiện thực cổ duy nhất, lúc đó nó đã đạt đến
sự tỉnh táo.

Sự tỉnh táo là một hoạt động có cường độ cao, là thứ không chỉ

của các cảm giác và của linh hồn, mà còn của tri thức, của bản năng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.