MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 112

Chàng trai học khóa trên tròn mắt nhìn, thấy An Hạ Dao mặt mũi đầm

đìa nước mắt, bất giác nhận bừa: “Cô ấy bảo như thế nào thì là như thế ấy.”

Diệp Trí Viễn buông chàng trai khóa trên ra, nhìn An Hạ Dao bằng

ánh mắt lạnh lùng, không nói gì, quay người bỏ đi.

Lộ Ngữ Nhụy thấy thế vội đuổi theo: “Diệp Trí Viễn, chờ mình đã.”

An Hạ Dao nhìn theo, thấy Diệp Trí Viễn vừa đi được mấy bước thì

Lộ Ngữ Nhụy đã đuổi kịp và kéo tay cậu, thế là cậu giơ tay kéo Lộ Ngữ
Nhụy vào lòng và hôn cô.

Nước mắt của An Hạ Dao òa ra như suối.

Cảnh tượng Diệp Trí Viễn ôm hôn Lộ Ngữ Nhụy chướng mắt đến

khác thường, khiến An Hạ Dao cảm thấy thà lúc đó mắt cô bị mù còn hơn.

Thế là chàng trai khóa trên cho cô mượn bờ vai, vừa nhìn cô khóc, vừa

nghe cô kể về mối tình đầu của mình, nó bắt đầu cũng rất lạ lùng và kết
thúc cũng lại rất vô lý.

Diệp Ca không bao giờ quên, vẻ mặt của An Hạ Dao lúc đó, nó vô

cùng đau đớn và tuyệt vọng. Một cô gái còn trẻ và vốn tự ti như cô đã dành
ối tình ấy biết bao tình cảm và chân tình, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra
sự thật đau lòng rằng chẳng qua cô chỉ là tấm bia đỡ đạn cho cơn hờn giận
của hai người tình, rằng chẳng qua cô cũng chỉ là một khúc xen vào câu
chuyện của hai người khác.

An Hạ Dao cũng không biết vì sao cô lại tin tưởng Diệp Ca như vậy,

vì sao lại đem kể hết mọi chuyện không chút giấu giếm cho anh, nhưng
duyên phận vốn rất kỳ lạ, nhiều năm sau này mỗi khi nhớ lại chuyện quen
nhau giữa mình và Diệp Ca, cô cũng cảm thấy nó rất hoang đường. Song,
chính sự hoang đường ấy đã khiến Diệp Ca xuất hiện bên cạnh cô vào đúng
lúc cô thảm hại nhất, kịp thời như những giọt mưa, giải cứu cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.