MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 115

do dự giáng cho Diệp Ca một cú đấm, quay người lại tiếp tục tát cho An Hạ
Dao một cái, “Đồ đê tiện.”

An Hạ Dao ôm lên chiếc má bỏng rát vì cái tát, nhìn Diệp Trí, từ bé

đến lớn, cú tát đầu tiên mà cô phải nhận là vì Diệp Trí Viễn, cái tát thứ hai
là do Diệp Trí Viễn ra tay, và cậu còn tặng cho cô một câu “Đê tiện.”

Thấy chưa, đàn ông thật là nực cười, khi thích bạn họ sẽ nâng niu bạn

như báu vật trong tay, còn khi không thích bạn nữa thì lại giẫm đạp như cỏ
rác.

An Hạ Dao giận quá hóa cười, cô nhìn Diệp Trí Viễn, nước mắt không

còn chảy nước, hít một hơi sâu, cô lạnh lùng nói: “Diệp Trí Viễn, cậu dựa
vào đâu mà đánh mình?”

“Cậu đê tiện.” Diệp Trí Viễn nói với vẻ nghiệt ngã.

“Tôi đê tiện thì liên quan gì đến cậu?” An Hạ Dao lấy lại tinh thần,

nhìn chăm chăm vào Diệp Trí Viễn, “Cậu là cha, hay là mẹ tôi? Tôi và cậu
có quan hệ gì, chuyện của tôi cần đến cậu lo sao?”

“Cậu!” Diệp Trí Viễn bị An Hạ Dao làm cho tức giận tới mức không

biết phải nói gì.

“Diệp Trí Viễn, trước đây giữa tôi và cậu chẳng có quan hệ gì, bây

giờ, lại càng không, sau này dù đến chết cũng không bao giờ qua lại nữa.”
An Hạ Dao nói rành từng tiếng với vẻ mặt lạnh lùng xong, kéo Diệp Ca, rời
khỏi với bước chân kiên cường, cứng cỏi, dần dần ra khỏi tầm mắt của
Diệp Trí Viễn.

Diệp Trí Viễn giận dữ đấm mạnh lên cửa lớp học.

“Ôi, Diệp Trí Viễn, tay cậu bị chảy máu rồi…” Lộ Ngữ Nhụy kêu lên

vẻ quan tâm, “Để mình đưa cậu tới phòng y tế băng lại nhé!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.