MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 117

Diệp Trí Viễn từ đầu chí cuối chẳng qua chỉ lấy cô ra để chọc tức Lộ

Ngữ Nhụy, còn cô, chẳng qua chỉ là một tấm bia đỡ đạn.

Nhưng, tấm bia đỡ đạn ấy dù đã biểu diễn hết sức đến cuối cùng thì

cũng chẳng được thưởng gì, ngoài duy nhất một cái tát và hai từ “đê tiện”
của Diệp Trí Viễn.

Trái tim nhỏ bé và non nớt của An Hạ Dao đã bị Diệp Trí Viễn làm

cho tổn thương một cách triệt để, lòng kiêu nãnh, tự tôn của cô cũng bị
Diệp Trí Viễn giẫm nát dưới gót chân.

An Hạ Dao rất buồn, nhung dù buồn đến đâu cô cũng phải kiên cuờng,

phải tự tôn, phải kiêu hãnh. Vừa nghĩ đến chuyện Diệp Trí Viễn nói không
thích cô, thậm chí là sợ hôn cô sẽ bị va răng, thì lòng An Hạ Dao lại thấy
lạnh đến cùng cực và đau nhói. Cô thích Diệp Trí Viễn, thực sự là rất thích,
nhưng nếu Diệp Trí Viễn đã không thích cô thì cho dù cô có thích đến đâu
cũng phải chấm dứt.

An Hạ Dao bỏ Diệp Trí Viễn, từ bỏ mối tình đầu ngây thơ, đóng chặt

cửa trái tim nóng nóng và ngây thơ lại, từ đó cô không còn tùy tiện nói tới
yêu và hận, để cho vết sẹo kia theo cùng cô, đi qua một đoạn dài của năm
tháng…

Diệp Ca thở dài một tiếng bất lực, khẽ vỗ lên vai An Hạ Dao, nhìn cô,

rõ ràng là rất buồn và muốn khóc nhưng lại cố nặn ra nụ cười, khiến trái
tim vốn bình lặng của anh cũng gợn lên những cơn sóng lăn tăn.

Diệp Ca biết rằng, càng cố làm ra vẻ không để ý đến thì càng chứng tỏ

đang yêu một cách chân thật và sâu sắc, e rằng, mối tình thời trẻ này của
An Hạ Dao, mối tình mà cô đã đem hết sức lực để yêu, sẽ để lại vết thương
rất sâu trong lòng cô mi tới tận khi cô đã thực sự trưởng thành.

Mong rằng, An Hạ Dao có thể trưởng thành nhanh chóng, quên đi nỗi

đau này, nếu không, người giam hãm mình cuối cùng lại chính là cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.