MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 153

An Hạ Dao nhìn vào chiếc máy di động đổ chuông không ngừng, rồi

lập tức tắt máy.

Nhưng Diệp Trí Viễn vẫn không bỏ cuộc, vẫn cứ gọi đến.

Mấy lần như vậy, Thất Hề không nén được, hỏi: “Dao Dao, điện thoại

của ai thế.”

“Nhân viên bán bảo hiểm.” An Hạ Dao giận dữ tắt máy, cô định tắt

máy hẳn, nhưng vì vừa mới kết thúc cuộc trò chuyện với độc giả, hơn nữa
lại gặp “sự cố” bất ngờ, tạp chí nhất định sẽ gọi điện đến, vì thế cô không
dám tắt máy.

Sau khi chiếc di động đổ chuông lần thứ N, An Hạ Dao không thể nén

được nữa, đành mở máy: “Diệp Trí Viễn, rút cục anh định làm gì hả?”

“Anh định hẹn em đi ăn cơm.” Diệp Trí Viễn nói thẳng vào vấn đề.

“Không rỗi!” An Hạ Dao trả lời càng thẳng thắn hơn.

“Khi nào thì rỗi?” Diệp Trí Viễn tưởng tượng ra vẻ mặt tức giận của

An Hạ Dao, tiếp tục hỏi với vẻ kiên trì.

“Không có lúc nào rỗi!”

“Nếu em đã không có thời gian, thì anh nghĩ, anh sẽ giúp em tạo ra

một chút thời gian rỗi rãi.” Diệp Trí Viễn khẽ cười với vẻ tinh quái: “An Hạ
Dao, đến lúc đó em đừng quên phải cảm ơn anh đấy.”

An Hạ Dao nghe vậy, chợt thót tim, nghĩ đến việc phá quấy của Diệp

Trí Viễn trong buổi trò chuyện hôm nay, vội nói với vẻ bất lực: “Diệp Trí
Viễn, anh định làm gì?”

“Anh muốn làm gì thì đến lúc đó em sẽ biết.” Diệp Trí Viễn cười,

“Chẳng qua là anh chỉ muốn hẹn em đi ăn một bữa cơm, nhưng em bận như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.