MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 167

An Hạ Dao đẩy Diệp Trí Viễn ra, chạy nhanh trở lại quầy cà phê, tìm

wc bằng tốc độ nhanh nhất. Diệp Trí Viễn gọi điện hỏi; “An Hạ Dao, em
muốn anh mua gì?”

“Băng vệ sinh!” An Hạ Dao nói xong, cảm thấy mặt nóng bừng như

sốt.

“Gì cơ?” Diệp Trí Viễn ngạc nhiên, rồi lập tức hỏi: “Loại nào? Em chờ

một chút, anh đi ngay đây.”

“Gì cũng được.” An Hạ Dao đã cuống tới mức không biết phải làm thế

nào.

Một lát sau, có tiếng người gõ cửa ngoài WC, “Cô An Hạ Dao, cô ở

đâu?”

An Hạ Dao hít một hơi sâu: “Tôi ở đây.”

Tiếp đó, một gói băng vệ sinh được nhét vào qua khe cửa.

An Hạ Dao đón lấy, thở phào và nhanh chóng xử lý, sau đó thận trọng

quay lại nhìn khoảng mông đã bị thấm đỏ thành một đóa hoa đỏ”, có điều
may mà chiếc váy vốn in hoa nên trông không bị rõ.

Cô lấy lại tinh thần, hít một hơi rồi bước ra ngoài, Diệp Trí Viễn đang

chờ ngoài cửa, khuôn mặt An Hạ Dao thoắt đỏ bừng, nóng như bị bỏng.

“Được rồi, để anh đưa em đi thay quần áo.” Diệp Trí Viễn nhíu mày,

giọng bình thản: “Từ đây đến chỗ anh rất gần, em thay quần áo xong, anh
sẽ đưa em về.” Vẫn giọng nói quyết đoán, không cho An Hạ Dao cơ hội từ
chối ấy, rồi vừa dìu vừa kéo An Hạ Dao lên xe.

An Hạ Dao không dám ngồi xuống, mà chỉ dám ghé mông vào, vì sợ

làm bẩn xe của Diệp Trí Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.