MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 223

cứ nghĩ đến câu nói đó của An Hạ Dao: bây giờ khi hôn tôi, sao lại không
thấy sợ bị va răng thế? Xem ra, An Hạ Dao vẫn rất để tâm đến những lời
nói cay độc và khốn nạn của anh hồi ấy.

Không lẽ, bây giờ An Hạ Dao từ chối mình là có liên quan đến những

chuyện quá khứ ấy?

Diệp Trí Viễn chống tay lên cằm suy nghĩ một cách nghiêm túc, dù thế

nào thì An Hạ Dao cũng đã là người đàn bà của anh, vậy thì dù có phải lừa
dối, ép uổng cũng nhất định phải giữ người ấy ở lại bên mình.

Một khi mà Diệp Trí Viễn đã động lòng, thì An Hạ Dao sẽ không thể

chạy thoát, nhìn phản ứng của cô đối với anh, thực ra hoàn toàn không phải
không chút tình cảm nào như lời cô nói, ít nhất thì An Hạ Dao cũng không
có bất cứ khả năng chống chọi nào với anh!

An Hạ Dao tắm rửa qua quýt một lượt xong, quấn vội chiếc khăn tắm

và bước ra khỏi nhà vệ sinh, “Diệp Trí Viễn, rút cuộc là anh ném quần áo
của tôi vào đâu rồi…” Chưa nói hết câu, cô đã phải ngây người ra như bị
điểm huyệt.

Trong phòng khách có bốn người đang ngồi rất ngay ngắn, ngoài ông

bà An và bà Diệp mà An Hạ Dao đã quen thuộc thì còn có một khuôn mặt
rất quen mà cô thường nhìn thấy trên ti vi và lúc này đang đưa mắt nhìn cô
với vẻ nghiêm nghị, rồi sau đó rời mắt đi với vẻ ngượng ngùng.

Diệp Trí Viễn tươi cười đứng bên, quay sang giới thiệu với An Hạ

Dao: “Đây là cha anh.” Nói xong, lập tức đến kéo An Hạ Dao vào phòng,
lục tìm quần áo cho cô, “Em mặc vào nhanh đi.”

“Khoan đã, rút cuộc là chuyện gì vậy?” An Hạ Dao kéo tay Diệp Trí

Viễn, hỏi. Chẳng phải đã nói là gặp nhau ở nhà hàng lúc 11 giờ sao? Sao tất
cả lại đến chỗ của Diệp Trí thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.