MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 250

Cho tận tới lúc ngồi trên máy bay mà Hạ Dao vẫn còn cảm thấy bàng

hoàng như trong mơ, đúng là quá điên rồ.

Dường như, bắt đầu từ khi gặp Diệp Trí Viễn, mỗi bước chân, mỗi

việc làm theo anh đều điên rồ như vậy, nhưng đồng thời lại cũng thấy rất
xốn xang.

Sự xốn xang ấy khiến cho tuổi xuân của cô như đang bùng cháy chứ

không trôi qua lãng phí như trước và điều mà cô muốn có được chính là
cảm giác ấy…

Nhưng Hạ Dao sẽ không nói với Trí Viễn về cảm giác này, cô sẽ giấu

nó ở nơi sâu kín trong lòng, nếu tâm trạng vui, cô sẽ viết vào trong những
câu chuyện mà cô xây dựng lên.

Vé vip nên dịch vụ khá tốt, khiến cho Hạ Dao hoàn toàn không còn

cảm giác say máy bay như mọi khi, mà mơ màng chìm vào giấc ngủ mãi
cho tới khi đến Hạ Môn.

Hạ Môn là một thành phố ven biển xinh đẹp bên bờ biển phía đông

nam Trung Quốc, lưng dựa vào bình nguyên Chương Châu, Tuyền Châu,
mặt quay ra eo biển Đài Loan, đối diện với nhóm đảo Kim Môn, kiến trúc
độc đáo. Ở đây có trường Đại học Hạ Môn với phong cảnh đẹp mê hồn
từng là giấc mơ của An Hạ Dao.

Và cũng chính là giấc mơ của Hạ Dao và Trí Viễn ngày nào.

Nhớ hồi đầu khi hai người mới quen nhau, trong lần hẹn hò đầu tiên,

Trí Viễn nói, chờ đến kỳ nghỉ hè anh sẽ đưa cô đi du lịch, và hỏi cô thích
thành phố nào?

An Hạ Dao nở nụ cười rạng rỡ với những chiếc răng bịt, nói: “Hạ

Môn”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.