MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 86

lách, rồi làm nhà văn chuyên mục là do được rèn luyện từ lúc đó?

“Em gái nắn răng, mình hỏi cậu đấy!” Diệp Trí Viễn để chân xuống,

huých vào người An Hạ Dao.

“Được rồi!” An Hạ Dao tức giận quăng vở bài tập của Diệp Trí Viễn

ra. Do phải chép bài cho Diệp Trí Viễn mà chữ viết vốn rất đẹp của cô bây
giờ trở nên nghiêng ngả, xiêu vẹo, trông mà thấy chán.

Diệp Trí Viễn đón vở bài tập, tiện tay vứt xuống, sau đó nói với vẻ mặt

không thay đổi: “Nếu đã làm xong bài tập ình rồi thì cậu hãy viết thư tình
giúp mình đi, cậu cũng đang rỗi mà.”

An Hạ Dao tưởng là mình nghe nhầm, quay lại nhìn Diệp Trí Viễn:

“Cậu vừa nói gì?” Quen với cậu chàng này cũng đã nửa học kỳ rồi, hàng
ngày nhìn thấy câu ta vứt thư tình từ chỗ ngạc nhiên đến thấy quen, rồi sau
đó là không còn cảm giác, nhưng nghe cậu ta nói đến việc viết thư tình thì
đây đúng là lần đầu!

An Hạ Dao không thể không nghi ngờ, tai cô dường như có ảo giác.

Diệp Trí Viễn nói, mặt vẫn không đổi sắc: “Em gái niềng răng, cậu

còn trẻ thế, mà đã bị điếc, bị ù tai rồi à?” Nói xong còn bổ sung một câu:
“Cậu hết rồi!”

“Sầm!” An Hạ Dao giận dữ đấm xuống bàn, nghiến răng, kêu lên đầy

đủ cả họ và tên: “Diệp – Trí – Viễn.”

“Có tôi, có tôi” đừng có gọi lớn tiếng như vậy, lớp trưởng đang nhìn

kìa!” Diệp Trí Viễn chậm rãi ngoáy tai, cười ma mãnh: “Cẩn thận không thì
mình thưa với thầy giáo là cậu bắt nạt mình!”

“Mình bắt nạt cậu? Diệp Trí Viễn, cậu không nhầm đấy chứ?” An Hạ

Dao lạnh lùng cười, “Chuyện buồn cười đó chẳng hề buồn cười chút nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.