MÌNH YÊU NHAU LẠI TỪ ĐẦU ĐƯỢC KHÔNG EM- - Trang 84

Ánh mắt của Diệp Trí Viễn dừng lại trên người cô, cô là một người

đến một câu cũng không thèm nói khi chưa quen, nhưng một khi đã quen
rồi thì lại líu lo luôn mồm, và mỗi khi đọc sách thì rất yên lặng, khiến
người khác rất khó quen.

Dáng điệu của An Hạ Dao trong khi yên lặng, không cười, không nói

thực ra rất xinh đẹp, có điều đúng là chiếc răng bịt kia đã ảnh hưởng tới vẻ
xinh đẹp của cô, Diệp Trí Viễn thầm thấy tiếc trong lòng!

Dường như An Hạ Dao cũng cảm thấy có đôi mắt rừng rực đang nhìn

mình, bất giác ngẩng đầu lên khỏi trang sách, nhìn về phía Diệp Trí Viễn:
“Cậu tỉnh rồi à?”

Hôm qua, khi đưa cậu tới bệnh viện, Diệp Trí Viễn đang trong trạng

thái hôn mê, sau đó, không chỉ có đau bụng mà còn nôn mửa, khiến An Hạ
Dao sợ quá không dám rời đi, đành phải nói dối với gia đình rằng phải học
bù, và liên tục túc trực bên giường của Diệp Trí Viễn. May mà sau mỗi kỳ
thi hàng tháng đều được nghỉ, nên cô cũng không cần phải xin phép nhà
trường.

“Có còn cảm thấy khó chịu ở đâu nữa không?” An Hạ Dao vội đặt

cuốn sách ở trong tay xuống, đi về phía Diệp Trí Viễn, tiện thể đưa chiếc di
động: “Hãy gọi điện về cho gia đình cậu đi!”

Diệp Trí Viễn khẽ đẩy bàn tay cầm chiếc di động của An Hạ Dao ra,

lắc đầu, khẽ mấp máy môi: “Không cần.”

An Hạ Dao nhìn Diệp Trí Viễn, rồi lại nhìn chiếc di động, bĩu môi

nhưng cũng không ép nữa, mà vội nói về tình hình bệnh tình của Diệp Trí
Viễn cho cậu nghe: “Hôm qua, cậu bị ngộ độc thức ăn, thêm vào đó là bệnh
viêm ruột phát tác, dẫn tới bị sốt, cho nên mới khó chịu như thế.”

Diệp Trí Viễn khẽ “ừ” một tiếng, sau đó nhìn An Hạ Dao, cô đang

đứng ngược với luồng ánh sáng, trên khuôn mặt nhỏ hơi tối, đôi mắt đen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.