MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 181

cười. Ông bảo:
“Thằng đó nhận mày là đúng rồi. Mày theo mang gươm cho nó chứ làm gì
!”. Ông ấy còn cho cháu thanh kiếm này làm quà đấy !
Musashi mỉm cười.
- Cháu chạy qua quán chỗ ông trọ, không thấy ai. Chủ quán không có đấy,
cháu giật luôn cái nón này đội đầu.
- Bảng hiệu của người ta mà mày lấy đội đầu. Mày biết chữ gì viết trên đó
không ?
“Giường cho thuê” đó !
- Mặc kệ. Khi mưa đội cũng đỡ lắm chứ !
Thái độ của thằng bé bấy giờ rõ ràng là bất cần. Điều quan trọng đối với nó
là gặp Musashi, được hắn cho thờ làm thầy để học võ. Cảm thấy vậy,
Musashi không muốn nói thêm gì làm cho nó bối rối. Hắn nghĩ có lẽ đây là
điều tạo hóa đã an bài để hắn săn sóc thằng bé, đền lại phần nào những bất
hạnh mà nó phải chịu.
Thấy Musashi vui vẻ, không có ý xua đuổi, Jotaro rụt rè:
- Từ nay cháu sẽ gọi ông bằng thầy.
Musashi mỉm cười gật đầu. Thằng bé yên bụng, mặt tươi hẳn lên. Bỗng sực
nghĩ đến chuyện gì, nó nói:
- Ấy quên ! Có cái này cho ông ...à cho thầy ...
Jotaro thò tay vào áo lấy cuộn giấy đưa ra. Musashi ngạc nhiên:
- Gì thế ? Thư ai vậy ?
- Thầy nhớ không ? Hôm qua con đã nói có ông khách đi ngang vào uống
rượu hỏi con nhiều chuyện lắm. Ông ấy đưa thư này bảo con chuyển cho
thầy. Ông ấy uống rượu như hũ chìm.
Musashi không đoán ra là ai, cậy khằn đóng trên bì thư, mở ra nhìn xuống
chữ ký ở dưới mời biết là của Matahachi. Hắn càng ngạc nhiên. Chữ viết
nghiêng ngả, tuồng như người viết đã say lắm. Musashi thong thả đọc từng
chữ, thấy ý tứ lộn xộn, câu kệ không rõ ràng, nhưng cũng hiểu đại lược:
“Từ khi bỏ mày ở Ibuki, tao vẫn không quên làng cũ, không quên mày. Tao
nghe nói đến tên mày ở gần võ đường Yoshioka. Chúng tìm mày đó. Tao
muốn gặp mày, mà thôi, chẳng cần. Tao uống rượu ở quán này. Say quá !”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.