MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 207

đầu rối loạn. Gã thay đổi cách cầm côn nhiều lần. Nhìn Musashi vẫn đứng
trơ trơ trong thế thủ kiếm, gã nghiêng mình đi rồi xuất kỳ bất ý, vung tay
ngược lại dùng côn như một cây thương đâm thẳng vào ngực địch thủ trong
một tiếng thét xung trận tựa trời long đất lở.
- Gi ...ết !
Không ai rõ chuyện gì xảy ra, chỉ thấy trong võ sảnh, tiếng vang chưa dứt,
Agon đã nằm dài sóng sượt, mặt úp sấp xuống sàn, ở vết kiếm chém trên
lưng máu bắt đầu loang ướt đẫm hai bên áo. Cây côn gỗ cắm sâu vào tường
trước mặt còn rung rung theo tiếng chân mọi người rầm rập chạy đến.
- Sao vậy ? Sao vậy ?
- Agon nguy rồi ! Lấy thuốc, lấy thuốc rịt mau lên !
- Không kịp nữa rồi ! - Lão già ở ngoài hiên bước vào nói - Nếu ta biết là
dùng thuốc mà chữa được, ta đã không khuyên hắn đợi Inshun trở về !
Mọi người vội vàng xé tấm tăng bào bịt vết thương, không ai để ý đến
Musashi lầm lũi đi ra cửa.
Hắn sắp sửa xỏ chân vào dép thì ông già đầu bạc đã theo tới.
- Này thí chủ !
Musashi quay lại:
- Tiền bối gọi hậu bối ?
- Phải. Bần tăng có vài điều muốn hỏi thí chủ.
Musashi theo ông già đến một tăng phòng nhỏ sau đại sảnh, một phòng
vuông vức, ngoài khung cửa vào độc nhất không còn lối nào khác. Sau khi
đã phân ngôi chủ khách, ông lão cất tiếng:
- Đại sư thủ tòa đáng lẽ đích thân tiếp kiến thí chủ, nhưng rất tiếc hiện nay
người đang vân du, có thể đến cuối tuần trăng mới trở về, nên bần tăng đại
diện.
Musashi cúi đầu:
- Đa tạ lão tiền bối. Hậu bối rất cảm kích về bài học quí hội đã ban, nhưng
cũng xin lão tiền bối lượng thứ cho kết quả cuộc giao đấu xảy ra như vừa
rồi ...
- Cõi nhân sinh vô thường, thí chủ để ý làm gì ! Hãy coi như là quả nghiệp.
- Thương thế Agon ra sao, thưa lão tiền bối ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.