MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 23

Bên ngoài hoàn toàn yên lặng. Vài giọt sương đêm rơi nhẹ trên thành cửa
sổ.
Oko tự nhủ:
“Không biết anh chàng này đã biết mùi đàn bà chưa !” và đưa tay định cầm
thanh kiếm gỗ. Nhưng vừa chạm vào thanh kiếm, Takezo đã giật mình
chồm dậy, hất nàng ra và kêu ầm ĩ:
- Ăn trộm ! Ăn trộm !
Oko bị hất bắn ra ngoài, va phải cây đèn. Takezo nhảy tới bẻ tay nàng quặt
ra sau.
- Trời ơi ! Chú làm gẫy tay tôi bây giờ !
- Ủa, tôi tưởng kẻ trộm ! Xin bà tha lỗi !
- Úi chà, đau ! ... Chú làm gì mà dữ vậy ?
- Tôi xin lỗi. Thế bà vào đây làm gì ?
Oko nắn tay xuýt xoa, không đáp. Đột nhiên nàng dùng cánh tay ấy ôm chặt
lấy cổ Takezo vít xuống, âu yếm:
- Takezo, chàng khỏi phải xin lỗi.
Rồi đưa tay vuốt má hắn. Takezo nhảy lui:
- Bà làm gì vậy ? Điên hả ?
- Takezo ! Làm gì mà rầm lên vậy ? Không biết tôi thương chú lắm sao ?
Nàng dùng những lời ngon ngọt để dụ dỗ, nhưng chàng thanh niên ngu
ngốc cố né như người bị Ong đốt.
- Biết chứ. Anh em chúng tôi rất ơn bà đã thương cho trú ngụ lại còn giúp
đỡ mọi thứ.
- Không phải thế ! Tôi muốn nói tình tôi thương chú, tình âu yếm của tôi
đối với chú ...
- Khoan ! Để thắp đèn lên đã !
- Sao độc ác thế ?
Nàng khóc thút thít rồi lại định giơ tay ra ôm lấy Takezo.
- Đừng động vào tôi ! Tôi nói thật ! ...
Giọng nói và dáng điệu hắn có một cái gì mạnh mẽ, quyết liệt làm Oko sợ
hãi, khựng lại.
Hai hàm răng đánh vào nhau lập cập, chân mềm như bún, Takezo kinh sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.