MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 232

Inshun và các tăng sĩ phái Hozoin cũng đứng hàn huyên một lúc rồi mới
chia tay về Nara.
Musashi quỳ xuống trước mặt Ozoin, kính cẩn:
- Tại hạ vừa được vị thủ tòa Hozoin cho biết lý do về những hàng động mới
đây của quý hội. Dám xin đại sư chỉ dẫn thêm.
Ozoin đưa tay đỡ Musashi đứng dậy:
- Thí chủ bất tất phải đa lễ. Có gì bí mật đâu ! Sở dĩ bần tăng phải bày ra kế
này vì viên quan chấp pháp mới đến nhậm chức, chưa rõ tình hình để bọn
du đãng lộng hành quá đỗi. Gặp cơ duyên, được biết thí chủ là tay nghĩa
hiệp nên bần tăng có bàn với Inshun, mạn phép thí chủ. Xin vì ích chung
mà thứ lỗi cho.
- Đại sư dạy quá lời. Bài học vừa rồi làm tại hạ suýt mất mạng.
- Không đâu ! Bần tăng biết chứ ! Và đó cũng là lý do bần tăng đã kể
Inshun giả hợp tác với chúng ban đầu cho chúng khỏi nghi kỵ và đỡ thí chủ
một tay khi cần.
Nghe thủng câu chuyện, mọi người đều vui vẻ. Vui nhất có lẽ là Jotaro. Nó
hớn hở thấy thầy nó còn sống, vui mừng và kiêu hãnh vì được chứng kiến
tận mắt sư phụ chiến đấu dũng mãnh, một tay giết bao nhiêu là côn đồ, thảo
khấu. Nó sung sướng nhảy cẫng, miệng hát líu lo.
Ozoin mỉm cười, gọi:
- Này cháu nhỏ, lại đây ta bảo !
Nhà sư chỉ những viên cuội tròn rải rác khắp đồi:
- Cháu nhặt cho ta chừng hai chục hòn đá như thế này !
- Dạ. Nhưng nhặt làm gì vậy ?
- Thì cứ nhặt mang lại đây rồi biết !
Khi đá được mang đến, Ozoin viết lên trên mỗi hòn đá câu chú “Nam mô
Thích ca Mâu ni Phật”, sai Jotaro đem đến đặt bên mỗi tử thi một hòn. Ông
đứng ra giữa đồng làm lễ cầu siêu cho linh hồn những người quá cố, niệm
kinh vãng sinh giữa những tiếng quạ kêu và đồi chiều bắt đầu nổi gió.
Trong khung cảnh bao la của đồng hoang Hannya chiều hôm ấy, ba người
tượng trưng cho ba thế hệ, cúi đầu cầu nguyện. Bóng họ đổ dài trên nền cỏ
xanh còn loang vết máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.