MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 273

Nhìn nữ lang, hắn sững sờ, tim như muốn ngừng đập. Vì người bước tới
chính là Otsu, xinh đẹp vô cùng, rạng rỡ dưới ánh nắng. Otsu thật rồi,
không còn ngờ gì nữa, chính nàng đã thổi điệu sáo ấy !
Musashi định chạy ra gọi Otsu nhưng không biết có sức mạnh gì ghìm chân
hắn lại. Con người hắn quả mâu thuẫn:
vừa nhạy cảm đam mê, vừa thực tế lạnh lùng. Nấp trong bụi rậm, hắn phân
vân bất định.
Otsu đến gần cổng bỗng quay lại khẽ kêu một tiếng ngạc nhiên:
- Ủa, mình vẫn tưởng nó đi theo sau ...
Nàng trở lại đường cũ:
- Jotaro ! Jotaro ! Chạy đâu rồi ?
Nghe giọng nói quen thuộc, Musashi như sực tỉnh. Hắn lui vào bụi cây sâu
hơn.
- Jotaro ! Jotaro !
- Đây ! Em đến ngay bây giờ đây ! Chị ở đâu thế ?
- Ngoài này, gần cổng. Ta đã bảo em không được đi xa, sao em không nghe
?
- Tại thấy con trĩ, em đuổi theo bắt ...
- Đuổi bắt con trĩ ? Em thật không biết gì hết ! Em quên đã nói với ta là
sáng nay chúng ta phải làm một việc rất quan trọng hay sao ?
- Không, em không quên đi tìm sư phụ đâu, nhưng em biết ông không hề gì,
ông gặp nhiều may mắn lắm. Thế nào cũng thấy mà !
- Ờ ! Tối hôm qua sao không thấy em nói thế ? Lúc mếu máo đến tìm ta, em
đâu có như bây giờ ?
- Tại lúc ấy em vừa lo vừa sợ.
Otsu cười:
- Ta cũng thế ! Khi em kể chuyện và nói tên sư phụ em, ta hết hồn.
- Chị với sư phụ em là thế nào ?
- Ông ta là người làng.
- Người làng thôi à ?
- Chứ còn gì nữa ?
- Lạ quá nhỉ ! Người làng với nhau mà mới nghe tên đã khóc hết nước mắt !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.