MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 277

Chỉ có một lý do:
Musashi không yêu nàng say đắm như nàng tưởng. Otsu phải hỏi cho ra:
trong trái tim rướm máu của người thiếu nữ đương thì ấy, thần tượng nàng
chọn không dễ gì bị gạt bỏ.
Một cơn gió thoảng qua. Lá phong rung động dường cảm thông với nỗi
lòng người thiếu nữ.
Bỗng Jotaro reo to:
- Chị ! Có người lên kìa !
Otsu chùi nước mắt, sửa lại mái tóc và nếp áo rồi ngồi xuống gốc cây giả
như ngồi nghỉ. Người đi lên dốc là một nhà sư. Trong khung cảnh tĩnh mịch
của khu rừng vắng, nhà sư mặc áo dà đột nhiên xuất hiện sau ngọn đồi tựa
như Phật giáng thế, Otsu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng vì nhà sư đó không
ai khác hơn là Takuan.
- Nam mô a di đà Phật ! Ta không ngờ gặp ngươi ở đây !
- Con cũng thế. Thầy đi đâu vậy ?
- Ta với con trai Sekishusai vốn là chỗ thân tình, lại nhận được thư của cốc
chủ mời, tiện đường qua đây đến thăm cốc chủ.
Trông mặt Otsu, Takuan đã đoán ra phần nào. Đôi mắt đỏ mọng và làn da
trắng bệch của nàng chứng tỏ nàng vừa trải qua một cuộc khủng hoảng trầm
trọng. Ông ôn tồn hỏi:
- Dạo này hình như ngươi không được khỏe ?
Không dằn được cảm xúc, nước mắt Otsu lại trào ra. Nàng không giấu diếm
nữa, kể cho Takuan nghe hết nỗi niềm u uẩn.
- Ta hiểu lòng con. Con muốn ta khuyên điều gì không ?
- Không cần thầy ạ ! Chí con đã quyết.
- ...
Otsu nhìn chằm chằm xuống đất. Nàng như đắm chìm trong nỗi thất vọng
cùng cực.
- Nếu còn điều gì nghi ngờ, con đã không bỏ chùa Shippoji. Con biết lòng
con lắm và nhất định phải gặp Musashi. Con sẽ hỏi nếu sự có mặt của con
trên dương thế này làm chàng vướng bận thì con đã có cách.
Takuan nghiêm khắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.