MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 296

- Mê muội ! Ngần này tuổi đầu vẫn còn mê muội ! Hỉ nộ ái dục theo năm lỗ
sáo bay đi, ta vẫn không nhớ ! Thật đáng xấu hổ ! Rượu ta không uống,
người khác uống, hà cớ gì phải phân biệt của người, của ta ? Này anh kia,
vào trong này sưởi ấm, ta không trách anh nữa !
Matahachi ngạc nhiên vô hạn. Lão này tính nết thay đổi khó lường, cơn
giận thoắt đến thoắt đi, chắc đã trải qua nhiều chuyện đau khổ. Hắn bất giác
động lòng thương xót, nhặt mấy đồng tiền đặt vào tay lão. Đạo sĩ giật mình
tỉnh mộng, rụt tay lại:
- Không, ta không lấy. Ta không cần tiền làm gì.
- Tiền bối dường như trong mình không được khỏe. Cần vãn bối giúp điều
gì chăng?
- Không !
- Nghe giọng nói, hình như tiền bối quê quán ở miền tây ...
- Ờ, ngươi nhắc ta mới nhớ. Ta sinh quán ở Himeji.
- Vãn bối ở Mimasaka.
- Mimasaka hả, làng nào vậy ?
- Miyamoto.
Đạo sĩ yên lặng, nét mặt thoáng buồn. Lát sau chậm rãi như nói với chính
mình:
- Miyamoto ! Nơi đó có nhiều kỷ niệm. Đồn Hinagura, ta đã đóng quân ...
Chùa Shippoji ...
Matahachi ngạc nhiên:
- Xin lỗi, thế ra tiền bối trước đây là một Samurai ?
- Phải, ta là Aoki Tanza ...
Nhưng vội xua tay:
- Không, không phải ! Ta lẫn rồi, ngươi đừng để ý !
Rồi cúi xuống nhặt ống sáo và bồ đoàn:
- Ta đi đây, có lẽ mai mới về. Củi dưới bếp, nếu trời lạnh, lấy mà sưởi.
Nói xong, lom khom bước ra cổng, dáng đi phiền muộn khuất dần sau
những rặng lau thưa.
oo Matahachi ngồi một mình trong gian nhà trống trải. Gió lạnh đầu thu
khiến hắn co ro, hai tay thủ bọc vẫn không đủ ấm. Hắn thèm chén trà nóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.