MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 428

Bóng chiếc cầu gỗ đã bắt đầu hiện ra lờ mờ trong sương sớm cùng với
những mái nhà rêu màu xám nhạt. Còn một thôi nữa thì đến chân cầu,
Musashi bước nhanh. Hắn dư biết cụ Osugi đang đuổi theo nhưng hắn
không quay lại. Vì quay lại, tất nhiên phải đối đầu với bà. Hắn phải tự vệ
nhưng lại không muốn làm bà lão bị thương. “Thật là khó xử !”. Hắn tự nhủ
thầm, và mỉm cười:
“Thật là một đối thủ lợi hại!”.
Nếu như hắn vẫn là thằng Takezo xưa kia, khi còn ở Miyamoto thì dễ quá:
hắn chỉ đấm cho một quả, bà sẽ nằm liệt giường hàng tháng. Nhưng nay hắn
là người khác rồi.
Thực ra Musashi chẳng ưa gì cụ Osugi, nhưng hắn không căm thù bà như
bà căm thù hắn. Hắn cho rằng lòng căm thù của bà sinh ra từ một điều ngộ
nhận.
Hắn muốn trần tình, nhưng cái thế không cho phép. Chắc chắn hắn nói thế
nào bà cũng chẳng nghe, bà vẫn nổi tiếng là người bướng nhất làng. Chỉ
Matahachi nói, may ra bà mới để vào tai, vì thực ra ngoài Matahachi, còn ai
có thể chứng minh chính con bà đã viết thư từ hôn với Otsu ?
Đến đầu cầu đường Gojo, Musashi chậm bước. Dịp may để cụ Osugi đuổi
mau hơn. Trăm thước. Năm chục thước. Ba chục thước. Trông dáng đi của
Musashi, sao bà ghét lạ ! Đến những vết chân hắn in trên đất, bà cũng ghét
cay ghét đắng. Bà ngoảnh mặt đi, nhổ bọt, rồi không giữ nổi kiên nhẫn, hét
lớn:
- Takezo !
Nhưng Musashi không chú ý, làm như không nghe tiếng.
- Takezo ! Mày điếc à ? Sao không nghe ta gọi ?
Musashi vẫn điềm tĩnh tiến bước.
Cụ Osugi tức uất, hai tay nắm chặt, cổ bạnh ra, chạy lên chặn đường hắn.
- Đứng lại !
Musashi giả vờ ngạc nhiên:
- Chà ! Ai như cụ Osugi ? Sao bà lại ở đây ?
- Tiểu tặc gian ác, đừng vờ vịt ! Sao ta lại ở đây ! Đáng lẽ ta phải hỏi mày
câu ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.