MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 432

thuyền nhỏ neo bên gốc liễu. Thuyền dường như bỏ trống. Một ý nghĩa
thoáng hiện. Hắn xăm xăm xách cụ Osugi đến bên thuyền, tìm dây trói chặt
chân tay bà lại.
- Trời ời ! Takezo, mày làm gì ta thế này ? Mày định trôi sông ta hay sao ?
Ừ giết ta đi, mày làm nhục ta quá rồi !
Musashi không đáp. Nét mặt hắn đăm chiêu, vẻ buồn và hối hận thoáng lộ
trên khóe mắt.
- Qúa lắm rồi ! Thật không còn Thần Phật trời đất gì nữa ! Takezo ! Sẵn
gươm kia sao mày không cho ta một nhát ?
Musashi nhẹ nhàng đặt bà lão lên thuyền.
- Bà nằm tạm đây, con đi tìm Matahachi.
Rồi hắn bỏ đi.
Nhưng cụ Osugi không chịu. Bà la hét, gọi tên Musashi chửi rủa, dùng hai
chân bị trói đạp lung tung khiến chiếc thuyền nhỏ chòng chành tưởng sắp
lật.
Đi một quãng, nghĩ thế nào, Musashi quay trở lại. Hắn tìm giây chão buộc
chặt hai đầu thuyền vào gốc liễu. Lại nhặt thanh kiếm gia bảo nhà Honiden
tra vào bao rồi cẩn thận đặt lên thuyền bên bà lão.
Lần này hắn bỏ đi hẳn, giữa những tiếng mắng nhiếc và câu nói sau cùng
nghe được của cụ Osugi:
- Takezo ! Mày nói theo kiếm đạo mà ngu quá, có biết gì về kiếm đạo. Lại
đây ta dạy cho, thằng tiểu tặc ...
Musashi mỉm cười, lẩm bẩm:
- Để rồi sẽ học sau.
oo Mặt trời đã lên cao, đỏ chói trên bầu trời xanh nhạt không vẩn mây.
Musashi tưởng như những tia nắng mới của vầng thái dương xuyên thấu
tâm can.
Hắn nghĩ đến điều dân gian thường tin tưởng:
mỗi năm vào ngày mồng một, đúng lúc bình mình, tia sáng đầu tiên của mặt
trời sẽ làm tiêu tán con sâu tư kỷ nó đục khoét tâm ta và ràng buộc ta vào
những ham muốn ti tiện. Ai bắt gặp tia sáng đó, suốt năm sẽ hưởng hạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.