MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 433

phúc, an vui.
Musashi phanh ngực áo, hít một hơi dài. Hắn hy vọng.

HỒI 33
CỐ NHÂN
"Rendaiji, bắc Cổ Thành, đầu giờ thìn tháng mạnh xuân, ngày mồng

chín ...”.
Musashi vẻ tư lự, lẩm nhẩm đọc ngày giờ và điểm hẹn cáo yết trên bảng gỗ
dựng dưới chân cầu rồi thong thả lui vào một chỗ khuất đứng ngó mông
lung.
Thấy mắt còn cộm, hắn đưa tay dụi, không ngờ chạm phải một vật cứng
dính gần cổ áo. Rút ra xem, ra là một cây châm nhỏ bằng sắt giống như cái
kim khâu nhưng không có lỗ chỉ, một đầu nhọn, đầu kia hơi loe buộc vài
sợi tơ ngắn.
- À ra cái này đây !
Musashi không ngờ bà già ghê gớm thế ! Trên bước đường giang hồ, hắn đã
từng nghe nói nhiều đến thuật phóng châm của một số phụ nữ. Hắn không
tin mấy, mặc dầu cho rằng thuật đó không hẳn là vô căn cứ. Nhưng dù có
thật đi chăng nữa, chắc cũng chỉ là một tiểu kỹ của những kẻ yếu thế, gặp
lúc cùng thì dùng để tự vệ, hắn chẳng quan tâm. Song qua kinh nghiệm vừa
rồi, Musashi thấy thuật phóng châm quả là một đòn nguy hiểm không thể
coi thường. Cây châm nếu được phóng trúng vào con ngươi và chiêu kiếm
của bà già nhanh hơn chút nữa thì trong lúc lúng túng dụi mắt, hắn đã bị
khốn rồi. Hơn nữa, nếu cây châm lại được tẩm thuốc độc, kết quả còn đáng
sợ gấp mấy ! Nghe nói người sử dụng tuyệt kỹ này có thể giấu rất nhiều
châm trong tay áo hoặc trong miệng rồi xuất kỳ bất ý phóng ra có khi hai ba
cái một lúc. Châm phóng bằng miệng phải luyện tập công phu và nếu không
phải tay lão luyện, không dám dùng châm độc.
Chẳng biết cụ Osugi đã sử dụng tuyệt kỹ nào, nhưng may cho hắn, châm
của bà không tẩm độc chất, hắn chỉ thấy mí mắt ngứa xoàng và hơi cộm.
Hắn vận khí thấy kinh mạch vẫn điều hòa không có triệu chứng gì tỏ ra bị
ngộ độc thì yên dạ. Musashi mở bọc định lấy lọ thuốc bột rắc vào chỗ ngứa,
thình lình nghe sột soạt phía sau lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.