MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 445

Cụ Osugi đưa tay đỡ Otsu dậy, bảo nàng ngồi cạnh:
- Con dâu ta có lỗi gì đâu ! Lỗi ở thằng Matahachi cả. Trước ta giận con
lắm, nhưng nay ta biết, ta thương con. Dễ đã đến năm năm rồi đấy nhỉ, từ
bấy đến nay, bao nhiêu nước chảy qua cầu ...
- Nếu bà biết như thế thì may cho con lắm.
Cụ Osugi giơ tay lên má, đập mạnh:
- Chà ! Cái con muỗi quỷ này. Mới nắng lên đã thấy muỗi ! Ở, nhưng mà
này Otsu ạ ! Ta là mẹ thằng Matahachi, có tha lỗi cho con thì cũng phải dàn
xếp để đẹp lòng nó chứ. Mặc dầu nó bỏ con đi với người khác nhưng nay đã
biết hối trở vể. Ta muốn con về nhà, rồi cả hai vợ chồng con ngồi trước mặt
ta để ta khuyên bảo. Như thế ta mới yên lòng làm mẹ.
Otsu muốn nói một lời phản đối, nhưng nghĩ có lẽ chưa phải lúc. Nàng chỉ
ấp úng:
- Dạ, con hiểu.
Cụ Osugi cũng đoán biết ý nghĩ thầm kín của Otsu. Đã khôn lại ngoan, bà
chặn ngay:
- Nếu con không muốn chung sống với nó nữa thì ta tưởng đây cũng là dịp
tốt, trước mặt ta, nói thẳng cho nó biết. Như thế thì dứt khoát và ta nghĩ,
vậy có lẽ lợi cho tương lai của con hơn.
Otsu thấy bà lão nói phải. Nhưng chưa vững tin, nàng hỏi vặn:
- Thưa bà, nếu con bằng lòng thì biết tìm Matahachi ở đâu ?
Cụ Osugi cười:
- Dễ quá mà. Ta lạ gì chỗ nó ở. Nếu con bằng lòng, ta chỉ cho người đến gọi
vài ngay là nó trở về ngay. Nó là con ta, ta bắt nó làm gì nó chả phải làm ?
Một con cáy càng đỏ tía từ trong cái hốc nhỏ ở bờ sông bò ra. Jotaro rình
chộp ngay được. Nó cầm con cáy rón rén bước đến đằng sau cụ Osugi bỏ
nhẹ lên khăn đội đầu.
Otsu muốn chắc có kết quả, đề nghị:
- Con xin tiếp tay bà, đi tìm Matahachi.
Cụ Osugi nắm ngay lấy cơ hội:
- Vậy còn gì bằng. Thế con đến trọ cùng với ta. Năm nào đến Kyoto ta cũng
ở trọ tại một quán nhỏ trên đồi Sĩ Miên. Ở đó tĩnh, lễ Phật không ai làm rộn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.