MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 460

- Túc hạ ...túc hạ ...không ở địa vị ta ...
- Tại hạ biết lắm chứ. Nhưng phải khắc phục. Quan trọng là nỗi đau tinh
thần.
Đại huynh phải nghĩ đến danh dự và lòng kỳ vọng của môn phái, của cha
ông. Có thể nào đại huynh cứ nằm thế này cho môn đệ khiêng về Kyoto,
dưới mắt khinh rẻ và chế giễu của mọi người được à ?
Seijuro quay hẳn đầu sang nhìn Kojiro. Ánh kiêu ngạo lóe lên trong khóe
mắt nhưng tắt ngay. Hắn rên rỉ.
- Nếu cần, tại hạ xin giúp ...
Tiếng Seijuro thều thào:
- Phải rồi ! Các người để ta xuống. Túc hạ đỡ ta ...
Kojiro giơ tay dìu Seijuro. Hắn rú lên:
- Trời ơi ! Đau ! Chết mất. Cho ta mượn lưỡi kiếm. Ueda đâu, chặt cái tay
vô dụng này đi !
Nhưng Kojiro đã rút cây chủy thủ trong áo:
- Nếu đại huynh không ngại ...
- Ờ ! Túc hạ giúp ta ...
Xoẹt ! Cánh tay Seijuro đứt lìa đến tận bả vai. Máu tuôn xối xả. Hắn gục
xuống ngất đi.
Vừa hay hai khoái mã mang thuốc phong tới như bay. Đồ chúng xúm quanh
rịt thuốc rồi lấy vải buộc chặt vết thương. Seijuro tỉnh lại, muốn một mình
trở về võ sảnh đường Shijo, nhưng mới đi được vài bước đã quỵ xuống. Đồ
đệ vực hắn lên ngựa, cắt y sinh ngồi giữ. Hắn cũng chẳng con hơi sức đâu
mà phản kháng nữa.
Kojiro trở lại bên gốc thông, đến bên Akemi:
- Nàng nhìn rõ không ? Chắc nàng vui lòng lắm !
Akemi mặt tái xanh, nghẹn họng không nói nên lời. Nàng thấy hắn tàn ác
và bất nhân. Chưa kịp phản ứng, Kojiro đã tiếp:
- Nàng vẫn nói nếu trả thù được y, sẽ sung sướng lắm. Bây giờ y như thế,
nàng đã toại nguyện chưa ?
Akemi nhướng mắt nhìn Kojiro. Không hiểu sao, lúc này nàng thấy ghê
tởm hắn. Xem ra, tâm địa hắn còn đáng khinh và đáng sợ hơn Seijuro nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.