MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 466

con người Miyamoto Musashi mà thôi. Ông giơ tay mời:
- Tráng sĩ vừa chiến đấu xong, hãy lưu lại nghỉ một chút cho thoải mái. Trời
trong và đẹp như thế này, cảnh trí lại tịch mịch, vội gì ?
Miyamoto Musashi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Thế ra ông
cũng đã rõ mình vừa tỷ kiếm với Seijuro. Sao ông không có phản ứng gì.
Có lẽ ông cho đó là những sinh hoạt của một giới khác với giới của ông
chăng. Hắn nghĩ thế, nhưng không để lộ ra, chỉ vắn tắt cảm ơn rồi tháo dép
ngồi xuống:
- Vãn bối tên Miyamoto Musashi ở Mimasaka..
- Lão phu cũng đã đoán biết vậy.
Bà cụ thân mẫu cũng ngồi xuống hỏi han gia cảnh và sở học của hắn. Bây
giờ bà vui vẻ tươi cười, coi Miyamoto Musashi như một đứa cháu nên hắn
thích thú vô cùng. Hắn đem tâm sự ra kể, những thất vọng và kinh nghiệm
đã trải qua cùng những ước mơ hắn thường ấp ủ.
Không biết cơ duyên nào đưa đẩy cho hắn gặp hai mẹ con nhà kiếm học
Koetsu ngày hôm nay, nhưng hắn có cảm tưởng hai người này cảm thông
với hắn từ bao giờ và tự nhiên hắn tin cậy họ. Không phải vì Koetsu danh
vọng lẫy lừng mà hắn có cảm tưởng ấy. Giá ông đừng xưng danh, có lẽ hắn
còn thấy thoải mái hơn.
Bà cụ hỏi con trai:
- Con thử đoán xem Musashi bao nhiêu tuổi ?
Koetsu nhìn Miyamoto Musashi, mỉm cười đáp:
- Khoảng hăm lăm hăm sáu.
Miyamoto Musashi vội chữa:
- Vãn bối năm nay mới hăm ba.
- Chà ! Thế ra lão phu trông tráng sĩ già hơn tuổi ! Chắc phong sương nhiều
cho nên thế ! Nhưng không sao, những vết phong sương ấy là chứng tích
của sự từng trải đấy!
Mọi người cười ồ, vui vẻ.
Chuyện vãn hồi lâu, Koetsu ngỏ ý muốn ra bờ suối vẽ tranh còn bà cụ giúp
người lão bộc làm bánh lá khúc.
Một mình Miyamoto Musashi ngồi ngó mông lung ra phía xa. Trời đã quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.