MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 500

lại cho đệ, nhưng tiểu chủ không nghe, cứ khăng khăng bảo đó là nghiêm
mệnh. Bây giờ nếu võ đường này giao cho đệ xử lý thì đoan chắc với tiểu
chủ, nó sẽ phát triển gấp mười lần lúc trước ...
Denshichiro dốc ngược bình rượu, rót những giọt cuối cùng vào chén.
Seijuro nhăn mặt:
- Denshichiro !
Hắn gượng ngồi dậy, nhưng đau quá phải dùng tay trái nắm cổ tay em:
- Này ! Đổ rượu bây giờ !
Denshichiro giữ tay Seijuro, chuyển chén rượu sang tay kia. Seijuro thều
thào:
- Thì ta ...thì ta sẵn sàng nhường võ đường lại cho ngươi. Bây giờ còn biết
làm sao khác được ! Ngươi thay ta điều khiển bản phái, cố làm rạng danh ...
Chưa nói hết câu, dường như không chịu nổi mệt nhọc, Seijuro để rơi đầu
xuống gối, quay đi tránh tia mắt em, hai giọt lệ lăn trên đôi gò má xanh xao.
Im lặng nặng nề bao trùm cả gian phòng. Một lúc lâu mới nghe Denshichiro
cất tiếng:
- Được ! Nếu tiểu chủ chỉ muốn có thế ...
- Hiền đệ ! Đừng coi thường lời ta nói. Hiền đệ nên nghĩ kỹ, địch thủ của
chúng ta rất lợi hại. Nếu hiền đệ lại tái phạm vào những lỗi lầm ta đã phạm
thì thà đóng cửa võ đường còn hơn. Ta ...ta không muốn danh dự tiên phụ bị
Ô nhục thêm lần nữa.
- Tiểu chủ yên tâm. Tiểu đệ không như tiểu chủ đâu.
- Hiền đệ hứa tu tỉnh chứ ?
- Tu tỉnh cái gì ? Nếu phải bỏ rượu thì tiểu đệ không nghe lời tiểu chủ được.
Tiểu chủ miễn chấp, khi nào cần, tiểu chủ không thể không có rượu ...
Seijuro thở dài:
- Ừ, thôi cũng được. Miễn điều độ. Vả lại rượu chẳng phải là lỗi lầm duy
nhất.
Denshichiro hơi mỉm cười:
- Nhược điểm của tiểu chủ là nữ sắc, đệ biết rồi. Khi nào bình phục, có lẽ
tiểu chủ nên lập gia đình đi là vừa, để sống vào khuôn phép ...
- Không ! Ta không còn muốn bon chen gì trên trường danh lợi thị phi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.