MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 501

nhưng lấy vợ lập gia đình thì chưa phải lúc.
Nghĩ một lúc, hắn tiếp:
- Thế nhưng có một người ta nghĩ ta có trách nhiệm phải cưu mang. Nếu
người đó sung sướng thì thật ta không còn mong gì hơn nữa. Ta sẽ sống
cuộc đời tàn còn lại, đơn độc, trong một gian nhà cỏ ở ven rừng cũng đủ ...
- Ai thế ?
- Ngươi biết mà làm gì ? Đấy là chuyện riêng, ta sẽ gắng chuộc lỗi. Thôi, ra
ngoài đại sảnh gặp anh em đi, ta muốn nằm nghỉ.
- Tiểu chủ yên tâm. Đệ hứa sẽ trả mối thù không đội trời chung này. Thằng
Musashi bây giờ ở đâu ?
- Denshichiro ! Seijuro chằm chằm nhìn em. Thì ra hiền đệ vẫn chưa hiểu ý
ta sao ? Ta vừa cảnh cáo ngươi đừng phạm vào những lỗi lầm ta đã phạm ...
- Thằng đó là kẻ thủ không đội trời chung với bản phái. Chính tiểu chủ sai
người đi tìm tiểu đệ về, nếu không phải để rửa hận ngay thì tại sao lại phải
vội vàng thế ?
Seijuro lắc đầu, nghiêm giọng:
- Không hấp tấp được. Lúc này ...lúc này ...ta cấm hiền đệ giao đấu với nó
...
Denshichiro ngạc nhiên, bực tức. Sự cấm cản của người anh trong thâm tâm
gã không phục chỉ làm gã khó chịu.
- Tại sao ?
- Vì ngươi không thắng được nó !
Denshichiro mặt xám lại:
- Tại sao không ? Một kiếm phái lẫy lừng như Yoshioka phái mà không
thắng nổi tên vô danh tiểu tốt ấy à ?
- Không !
Thanh âm Seijuro tuy nhỏ nhưng đầy xác tín và bi phẫn.
Denshichiro cười ha hả, rung động cả hai vai. Gã uống nốt chén rượu,
chống tay đứng lên, đá chiếc bình không lăn lông lốc trên sàn, hét lớn:
- Mang bình rượu khác vào đây. Hết rồi !
Người nhà mang rượu đến, nhưng Denshichiro đã bỏ đi. Seijuro nằm
nghiêng, đầu lệch sang bên. Tên người nhà hoảng hốt quỳ xuống đỡ đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.