MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 506

hấn. Nếu có thắng cũng không tránh khỏi dị nghị.
- Cần quái gì ! Nghi lễ là để dùng ở võ đường. Trên chốn giang hồ, trong
những cuộc tranh phong, kẻ nào thắng là thắng, xá gì đến nghi lễ.
- Đúng vậy ! Nhưng xin thiếu gia nghĩ kỹ, tên đó đâu có thắng tiểu chủ
bằng cách ấy. Mình là chưởng môn một danh môn chính phái phải thủ lễ
chứ. Thiếu gia khoan đã, hãy gửi cho nó một phong thư định ngày tháng và
nơi hẹn, rồi đường đường chính chính mà thắng nó chẳng hơn ư ?
- Ừ, Ueda đệ nói có lý. Chúng ta làm thế cũng được !
Đoạn thêm:
- Ueda đệ bảo người viết thư ngay. Mà ta không muốn bào huynh ta hay bất
cứ người nào ngăn cản ta làm việc này. Ta nhất định phải giết nó, không trì
hoãn lâu được !
- Thiếu gia không ngại.
Yoichibei nói trấn an:
- Chúng đệ sẽ không để xảy ra chuyện như vụ Jurozaemon và Toji. Thiếu
gia thấy có cần phải trình tiểu chủ về việc này không ?
- Dĩ nhiên phải cho tiểu chủ biết. Nhưng chuyện đó để ta làm.
Cả hai theo chân Denshichiro. Đến phòng Seijuro, họ đứng ngoài chờ, thầm
cầu nguyện cho hai anh em nhất trí hành động, đừng mỗi người một ý. Một
lúc sau thấy vẫn im lặng, đồ chừng câu chuyện đã dàn xếp xong, Ueda và
Yoichibei bắt đầu bàn bạc về ngày giờ thuận tiện nhất cho cuộc gặp gỡ. Thì
bỗng nghe tiếng Denshichiro gọi lớn:
- Ueda, Yoichibei, vào cả đây ! Cần lắm !
Cả hai đẩy cửa ùa vào, thấy Denshichiro đứng sững giữa phòng, mặt tái
mét. Gã cầm phong thư dài, tay run run cố kìm sự giận dữ chỉ chực nổ tung:
- Này ! Các ngươi xem ! Thật u mê cực độ ! Ra lệnh chỉ cấm ta và toàn phái
đối đầu với nó lúc này. Đóng triện son rồi bỏ đi không biết nơi nào nữa.
Hèn nhát thế này thì làm sao nghe lời được.

CHƯƠNG 38

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.