MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 510

Để dẹp những ý tưởng ghen tuông nhen nhúm, Otsu đã nhiều lần tự nhủ
Miyamoto Musashi chẳng phải người trăng hoa. Chàng gặp Akemi dưới
chân cầu chưa chắc đã là vì có tình ý. Nhưng bây giờ ... bây giờ ... nhìn
Akemi, những điều nàng tự nhủ hầu như sụp đổ. Cái dáng đi quyến rũ ấy,
đôi mắt buồn não nùng ấy, làm sao mà Miyamoto Musashi có thể vô tình
được ! Nàng lại khôn khéo hơn ta. Trời ơi ! Và Otsu đột nhiên như thấy
muôn ngàn cây kim đâm vào tim đau nhói. “Chẳng qua mình không đẹp
bằng, mình lại là đứa mồ côi, không gia đình thân thuộc, hy vọng gì
Miyamoto Musashi để ý.
Thật là mơ ước hão huyền !”. Hơn lúc nào hết, Otsu mong găp Jotaro vì bây
giờ, nàng nghĩ, chỉ có nó là người có thể giúp nàng được mà thôi.
Hồi tưởng đến ngày còn ở chùa Shippoji và khi cứu Miyamoto Musashi
khỏi cây đại bách trong một ngày dông bão, Otsu thở dài, hai hàng nước
mắt rưng rưng. Nàng kéo tay áo lên thấm:
“Mình nhiều tuổi rồi, chẳng còn vô tư như nó mà cũng không còn can đảm
làm gì nữa”.
- Otsu ! Ngươi có trong phòng không ? Làm gì mà để tối thui không thắp
đèn đóm gì cả thế này ?
Tiếng bà Honiden the thé ngoài hiên khiến Otsu giật mình. Hoàng hôn
xuống từ bao giờ nàng cũng chẳng hay. Nàng vội vàng đi thắp đèn, mang lại
đặt bên cạnh chỗ ngồi của bà Honiden. Bà nhìn nàng, lạnh lùng.
- Hôm nay chắc bà mệt. Bà gặp Matahachi không ?
- Ngươi trông ta khắc biết, hỏi gì nữa.
Bà nhăn mặt kêu đau. Otsu vội quỳ xuống:
- Để con bóp chân cho.
- Không, chân không đau, nhưng vai thì mỏi lắm. Có lẽ tại trời ẩm, bệnh
thấp nó hành. Ngươi bóp vai cho ta.
Otsu vòng ra sau lưng, dùng tay bóp và đấm nhè nhẹ lên vai bà lão. Bà thở
ra khoan khoái, cười nói:
- Con dâu ta khéo quá !
Nhưng trong thâm tâm, bà nghĩ:
“Chẳng còn bao lâu đâu con ạ. Chờ ta tìm được thằng Matahachi rồi mày sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.