MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 511

biết”.
- Bắp thịt trên vai bà sao cứng thế ! Bà thở có thấy đau ngực không ?
- Ờ đau. Đôi khi như có cục đá đè lên. Chắc ta cũng sắp hết lộc trời rồi.
- Chỉ nói gở. Bà còn khỏe lắm, thanh niên cũng chẳng hơn đâu !
- Ở đời biết thế nào được. Như cậu Gon đấy, hôm trước mạnh hôm sau đã ra
người thiên cổ. Nên ta phải cố tìm thằng Takezo trước khi ta chết.
Thấy bà Honiden nhắc đến Miyamoto Musashi, Otsu rụt rè hỏi dò:
- Con xem ra Miyamoto Musashi cũng không phải là người xấu.
Bà Honiden khẽ nhếch mép, liếc nhìn Otsu:
- Hừ ! Cô thương nó hơn thằng Matahachi phải không ?
- Không phải thế !
- Thế sao lại ruồng rẫy con ta ?
Otsu lặng thinh. Nàng chẳng muốn nhắc đến thư từ hôn của Matahachi làm
gì vì biết nói ra, bà Honiden cũng chẳng tin nào.
- Ta sẽ tìm thằng Matahachi dẫn về đây rồi tùy nó và ngươi định liệu. Về
làng cáo gia tiên xong, chúng bây muốn đi đâu thì đi. Nhưng ta chắc ngươi
và nó lại đi rêu rao kể xấu ta khắp nơi chứ gì ?
- Sao bà ngờ con vậy ? Con đâu phải hạng người như thế. Khi ở làng bà đối
với con thế nào con nhớ chứ !
- Cha ! Các cô thời nay ăn nói khéo quá. Ta cổ hủ thật nhưng thật thà nghĩ
sao nói vậy. Này ta bao thật, nếu ngươi lấy thằng Takezo, ta sẽ không đội
trời chung với ngươi, bấy giờ thì đừng trách.
Otsu lặng thinh.
- Sao ngươi khóc ?
- Con khóc đâu ?
- Thế nước gì rỏ vào gáy ta thế ?
- Con xin lỗi. Con không cầm được cảm xúc.
- Ừ thôi, bỏ chuyện ấy đi. Đừng nghĩ đến nữa. Bóp mạnh mạnh lên một
chút, phía bả vai ấy.
Ngoài vườn, thấp thoáng ánh đèn. Otsu ngỡ con hầu giờ này thường mang
cơm tới, nhưng khi ánh đèn đến gần thì ra là một nhà sư. Trên lồng đèn nhà
sư cầm thấy đề chữ “Sơn Thần Miếu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.