MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 514

cao đen thẫm, vài ngôi sao thưa nhấp nháy.
Đi được một lúc khá lâu, bà Honiden dừng lại lắng tai nghe. Hình như có
tiếng rì rào, gió đưa vẳng tới khi xa khi gần, không phân biệt được về
hướng nào.
- Otsu ! Tai người còn thính, nghe phải tiếng suối không ? Về phía nào vậy
?
Otsu chú ý rồi lấy tay chỉ:
- Về phía này.
- Đúng rồi. Ta chắc đấy là suối sau phía miếu Sơn thần.
Quả nhiên đi một thôi nữa, tiếng suối nghe rõ mồn một. Suối không lớn
nhưng tiếng kêu rào rào của dòng nước đổ vào ghềnh đá trong đêm vắng
nghe gần như chỉ cách chỗ hai người đứng chừng vài chục trượng. Bà
Honiden và Otsu lại cắm cúi đi. Đến bên một cây anh đào thật lớn cành xòe
ra như tán, hoa rụng đầy đất, thấy chiếc bảng gỗ lợp mái. Otsu giơ đèn soi,
thấy trên bảng viết sáu chữ:
“Sơn thần miếu, anh đào thụ”. Bà Honiden giằng lấy đèn trên tay Otsu, kề
sát bảng đọc cho rõ.
Đọc xong bà gọi, tiếng vang động cả sơn lũng:
- Matahachi ! Ma ... ta … ha ... chi ... Mẹ đây !
Bà run run chứng tỏ bị khích động đến cùng cực. Sắc mặt bà nhợt nhạt
nhưng ánh mắt long lanh. Lòng mẹ thương con toát ra trên khắp cơ thể bà,
từ cánh tay gầy guộc run rẩy vịn vào tấm bảng bên gốc đào đến những lời
lắp bắp bà nói, chẳng biết với Otsu hay với chính bà:
- Nó bảo đợi ta ở đây mà ! Ma ... ta … ha ... chi ...
Otsu gần bà Honiden đã lâu nhưng chưa bao giờ thấy bà bị khích động sâu
xa đến thế.
- Otsu ! Chớ để đèn tắt.
Bà đưa đèn cho Otsu cầm, bảo nàng đi vòng quanh thân cây rồi theo bà trèo
những bậc thềm đá lên miếu.
- Trong thư nó nói sẽ đợi ta cạnh gốc anh đào gần miếu Sơn thần.
- Matahachi nói đợi bà tối nay sao ?
- Không nói tối nay mà cũng chẳng nói rõ tối nào cả. Cái thằng ! Bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.