MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 522

Otsu không đáp. Nàng trừng trừng nhìn Matahachi:
- Chàng gầy đi nhiều nhỉ ? Chàng đã gặp bá mẫu chưa ?
- Đã. Bà đang đợi trên kia. Ta nhớ Otsu lắm, không ngày nào không nghĩ
đến nàng.
- Bá mẫu có nói chuyện gì cho chàng biết không ?
- Có, nói cả rồi.
Otsu mừng thầm. Như vậy, Matahachi đã biết ý định của nàng, khỏi phải
giải thích lôi thôi và tránh được bối rối cho cả hai người. Nàng vui vẻ:
- Thế thì hay lắm. Chúng ta quên chuyện cũ đi, chẳng qua đó chỉ là điều
nhầm lẫn lúc thiếu thời ...
- Otsu ! Sao nàng lại nói thế ?
Matahachi ngạc nhiên lắc đầu và hơi nghi mẹ đã không kể hết cho mình
nghe những điều xảy ra. Tuy vậy, hắn cứ tiếp:
- Làm sao quên được ! Hình ảnh nàng luôn luôn hiện ra trong trí óc ta. Cả
khi ngủ, ta cũng chiêm bao thấy nàng !
Otsu cúi đầu, nhỏ nhẹ:
- Matahachi ! Chàng với thiếp không cùng một tâm sự. Chàng nên hiểu. Hai
ta cách biệt nhau xa quá.
- Ừ ! Năm năm rồi còn gì, thời gian ấy chẳng bao giờ trở lại.
- Phải rồi ! Đã năm năm. Chúng ta không còn những tình cảm như xưa nữa.
- Không ! Nàng lầm ! Chúng ta vẫn có thể tìm lại được những tình cảm như
xưa chứ, nếu ta muốn. Năm năm qua, thôi coi như bỏ, bây giờ hãy bắt đầu
lại ...
- Không được. Sợi dây đứt nối lại vẫn còn có cái gút. Tình yêu không còn
nữa, vĩnh viễn không còn. Thiếp nói đến cách biệt không phải chỉ thời gian
mà là cái hố sâu, cái vực thẳm nó ngăn cách chàng và thiếp, không tài nào
lấp được, không cầu nào bắc qua được.
- Ta hiểu nàng còn giận ta lắm. Ta có lỗi với nàng rất nhiều, nhưng tuổi
thanh niên bồng bột, mấy ai không thế !
Otsu thở dài.
- Otsu ! Otsu ! Ta xin lỗi. Ta là nam nhi mà phải quỳ xin lỗi nàng như thế
này, nàng chẳng thương ta ư ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.