MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 545

với mình. Khách nào vậy ?
- Thưa, Tokugawa đại gia.
- Tokugawa đại gia ? Ngài đi một mình à ?
- Không. Với vài thân hữu khác nữa.
Haiya Shoyu ngồi thừ người buồn bã:
- Thật đáng tiếc. Tuyết đẹp như thế này, rượu ngon như thế này mà không
có Yoshino để ta làm bài thơ cho nàng phổ vào đàn Shamisen dạo lên nghe
có phải tuyệt không. Thật đáng tiếc !
Bỗng ông vỗ đùi:
- Hay thế này:
Tokugawa đại gia cũng là thi sĩ. Chúng ta làm bài thơ gửi tới, chắc ông sẽ
cảm thông với hoàn cảnh chúng ta, để Yoshino tạm sang đây một lúc. Đại
huynh nghĩ thế nào ?
Koetsu mỉm cười:
- Chưa chắc. Nếu muốn Tokugawa thuận, bài thơ phải thật xuất sắc. Xoàng
xoàng chỉ tổ làm trò cười.
- Đại huynh lại chê tiểu đệ rồi. Hay chúng ta cùng góp sức làm một bài.
Ngắn thôi, chừng bốn câu cũng đủ.
- Hà hà ! Cũng được, nhưng phải cái đệ thơ dở lắm. Xin hiền huynh khởi
xướng.
- Hừ ... Nàng nào mang cho ta văn phòng tứ bảo ra đây. Để xem ...
Bút mực mang đến. Ngẫm nghĩ một lúc ông viết:
Ngoài song, hoa tuyết bay

Chim lẻ ước gặp bầy ...

Rồi đưa cho Koetsu. Nhà luyện kiếm tìm mãi không ra vận, hỏi Miyamoto
Musashi:
- Thế nào, tráng sĩ có ý kiến gì không ? Giúp lão phu với.
Miyamoto Musashi chữa thẹn:
- Quả tình vãn bối từ trước đến nay chẳng làm thơ bao giờ. Sợ làm hỏng
việc của nhị vị tiên sinh. Xin thứ cho.
Mãi sau, Koetsu mới tiếp:
Mai già run cánh mỏng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.