MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 551

Lời nói khéo của Ueda làm Denshichiro bớt giận. Tuy vậy gã cũng vẫn
không thoải mái:
- Ta đến nhiều người quá. Nếu giết được nó mà giang hồ biết ta đông thế
này, tất sẽ bảo ta ỷ chúng hiếp cô, mang tiếng.
- Không hề gì. Đây còn cách Kim Các Tự đến vài chục trượng, chúng đệ
ngồi cả đây phòng bất trắc để một mình thiếu gia tới đó trừng phạt nó.
- Cũng được !
- Chắc thiếu gia đi đường lạnh, ngồi đây sưởi ấm cái đã. Còn sớm, bây giờ
mới khoảng giữa giờ tuất, vội gì !
Denshichiro đến gần đống lửa, Ueda nhích sang bên nhường chỗ. Đồ chúng
lục tục theo sau, quây quần bên ngọn lửa bốc cao. Denshichiro cởi bao tay,
giơ ra trước mặt sưởi, bẻ đốt ngón tay kêu răng rắc. Ánh lửa hắt lên mặt hắn
làm vằn lên những tia máu trên mặt và làm mặt gã đỏ ửng.
- Gần đây có hàng quán gì không ?
Denshichiro hỏi.
- Có, có một quán ở gần đây.
Denshichiro quay lại bảo người vừa nói:
- Vậy đi mua cho ta bình rượu.
- Mua rượu bây giờ ?
- Chứ gì ! Trời lạnh thế này, có chút rượu vào cho ấm bụng !
- Chắc gì họ còn mở.
- Cứ đập cửa lâu lâu vào, thế nào cũng được.
Đồ chúng Yoshioka biết vị chưởng môn mới của họ thích rượu. Sáng, trưa,
chiều, tối, không mấy khi là không thấy Denshichiro thiếu gia chuếnh
choáng. Mãi rồi họ cũng chấp nhận, cho đấy là một cái tật vô hại. Bữa nay,
trước khi ra đi, Denshichiro chỉ uống chút ít. Gã cũng biết cuộc giao chiến
đêm nay hết sức quan trọng, không những cho tính mệnh của gã mà còn cho
cả danh dự và tương lai môn phái nữa. Nhưng trời lạnh, ngồi bên đống lửa
ấm áp, gã thấy thèm rượu hết sức.
Khi người ta đã muốn điều gì thì luôn luôn có đủ lý lẽ biện minh hầu thỏa
mãn ý muốn ấy. Tính Denshichiro lại nóng, ai cản cũng không được, chỉ
làm gã tức giận và bướng bỉnh thêm, cho nên đồ đệ Yoshioka ngồi đầy ra đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.