MIYAMOTOMUSASHI - ĐỜI KIẾM SĨ - Trang 559

loang sẫm một khoảng tuyết bằng cái nong, trong khi những bông tuyết mới
rơi, ánh lên trên hai cái xác còn nóng hổi.
oo Đồ chúng Yoshioka từ bốn phía chạy lại.
- Denshichiro !
- Thiếu gia !
- Nguy rồi ! Anh em vực thiếu gia dậy. Mang cáng và bình rượu đến đây,
mau lên !
Yoshioka Genzaemon lật đật chạy tới. Lão ôm xác Denshichiro khóc òa.
- Ta đã bảo mà ... Nó không phải tay vừa. Mày phải cẩn thận chớ hấp tấp.
Nhưng trông kỹ vết thương, ai cũng biết chẳng làm gì được nữa. Hai thi thể
còn nóng, nhưng một người bị chém mất nửa mặt và người kia một mảng
sọ. Chỉ trong chớp mắt và chỉ với một đường gươm, tân chưởng môn và
một trong những cột trụ của Yoshioka phái đã ra người thiên cổ.
- Miyamoto Musashi đâu ? Một người hỏi.
Bấy giờ mọi người mới như sực tỉnh.
- Miyamoto Musashi ? Miyamoto Musashi ?
Nhưng chẳng ai động tĩnh. Yên lặng ghê người. Sự yên lặng len lỏi vào tâm
não tất cả đồ chúng Yoshioka, già cũng như trẻ, không biết do căm thù hoặc
do sợ hãi, hay cả hai, đã làm họ tê dại.
Trong khi ấy, ẩn vào bóng tối hàng cột gỗ lớn của Kim Các Tự, Miyamoto
Musashi tự hỏi:
“Chúng có tấn công không ?”. Và khi không thấy ai theo dõi, lẩn vào trong
chùa, mất dạng.

CHƯƠNG 40
Yoshino Dayu
Haiya Shoyu đã say. Mặt lầm lì tái ngắt, ông đăm đăm nhìn tờ giấy hoa

tiên không chữ để trước kỷ, lẩm bẩm:
- Thế này thì quá lắm ! Cậy có quyền thế muốn làm gì cũng được sao !
Haiya Shoyu chống tay toan đứng dậy, nhưng lảo đảo ngã ngồi xuống.
Sumigiku, ái thiếp ông, che miệng cười khúc khích. Ông nhìn nàng, chữa
thẹn:
- Nàng cười ta say chăng ? Chưa, ta chưa say, nhưng có say cũng chẳng hề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.