MÔ KIM HIỆU ÚY- CỬU U TƯỚNG QUÂN - Trang 76

mũi an tường, hồng hào tự tại, lòng bàn tay hướng lên trên đặt bên trên
chân trái phát ra ánh sáng long lanh trong suốt.Răng Vàng thấy Phật trân
châu, bất giác toàn thân phát run, nước miếng trào ra: "Đây mới là bảo vật
vô giá! Thụy bảo là đồ mang đi Âm phủ, chưa chắc có người dám xuất tiền,
mà cho dù có người dám xuất tiền cũng chưa chắc đã dám gánh trách
nhiệm, không giống Phật trân châu phỉ thúy này!" Hắn vừa nói vừa tiến về
phía trước, chúi cái đầu to nhào vào quan tài, đèn pin cũng ném xuống đất,
ôm lấy Phật trân châu: "Lão Phật ơi!!! Răng Vàng ta cũng là người số khổ,
ba đời làm trâu làm ngựa vắt cạn mồ hôi mà sống qua ngày, đến hôm nay
được thành chính quả, ta nên cúng ngài cái gì mới tốt đây?"5Tôi với Tuyền
Béo nhìn tới ngây cả người, nếu không phải Mã Lão Oa Tử chôn sống bọn
tôi trên núi, có thể bọn tôi sẽ không tới được đây, không ngờ vẫn còn đủ ba
cái mạng, thật là nhân họa đắc phúc, lấy được một tượng Phật trân châu phỉ
thúy thế này, từ nay trở đi lời ăn tiếng nói cũng có chút trọng lượng
rồi.Tuyền Béo nói: "Mẹ kiếp! Xem Răng Vàng anh có ra cái hồn người gì
không? Tôi thấy anh cả đời này được bãi phân cũng phải dốc hết lòng mề
ra! Đừng có động cái là ngã ngửa ra đất như thế, nhanh lên cho tôi!"Răng
Vàng không buông nổi, hai tay nâng Phật trân châu mà nói với Tuyền Béo:
"Béo nhà anh cho dù không tin thì tôi cũng phải nói, lần này tôi đúng là
"chó chui ống khói" (ý nói rất khó khăn mới gặp được)! Nhìn xem đây là
cái gì? Tôi có moi cả họ hàng tổ tông mấy đời ra cũng không moi được ra
thứ này! Không phải tôi huênh hoang nói khoác, Răng Vàng tôi ăn chén
cơm này không dưới hai mươi năm, minh khí qua tay tôi không mười thì
cũng phải được tám ngàn. Các người có thấy đôi tay này hay không? Tay
này gọi là tay bắt bảo, minh khí chỉ cần đến tay tôi thì coi như là lấy keo
502 mà dính vào..." Lời còn chưa dứt, sắc mặt hắn bỗng biến đổi, Phật phỉ
thúy trân trâu trên tay rớt xuống.Tôi không hiểu tại sao Răng Vàng lại đột
nhiên thất thủ, có điều Mô Kim trộm mộ, ăn cơm dương thế mà làm việc
âm ti, có quỷ mới biết sẽ gặp phải những rắc rối gì, chỉ thấy hai tay hắn vừa
buông, Phật trân châu liền rớt ngay xuống, tôi đứng đối diện hắn muốn đỡ
cũng không kịp.Tuyền Béo kêu to một tiếng: "A di đà Phật!" - chưa dứt lời
đã lao tới, thân thủ mau lẹ chưa từng thấy, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.