MÔ KIM HIỆU ÚY- CỬU U TƯỚNG QUÂN - Trang 91

bằng khai trước lại còn được tiếng quang minh lỗi lạc, chỉ có điều chờ mãi
cũng không tìm được cơ hội mở miệng.Ba ngày sau, chúng tôi cùng lên
đường đi Mỹ, trong tay còn một ít đồ cũ, tôi định mang tới Phan Gia Viên
bán đổ bán tháo. Nơi này trước kia gọi là Phan gia diêu, toàn là lò gạch, sau
đó mới bàn là từ "diêu" khó nghe nên đổi là Phan Gia Viên. Chợ này lúc ấy
có nhiều hàng bán vỉa hè, người tới lui cũng không ít. Hai bên toàn là hàng
quán bán cổ vật, nói trắng ra là đồ giả, bán theo cân. Từ ngọc bội Hoàng đế
tới gậy đánh chó của ăn mày, cái gì cũng có, chỉ cần có người bán là có
người mua. Đến nỗi có phải đồ thật hay không lúc khác hẵng bàn. Cũng có
vài thứ lai lịch bất chính, hoặc là vật chôn theo moi ra từ mộ, hoặc là của
trộm cướp, vàng thau lẫn lộn lấy giả tráo thật, kẻ bán không rõ, người mua
cũng không chắc. Nếu bạn có nhãn lực thậm chí có thể dùng tiền mua chai
dấm mà mua được bình sứ Thanh Hoa, tiền mua đồng nát cũng mua được
đồ đồng xanh Tây Chu. Vật báu tuy có nhưng không dễ gặp, kinh doanh ở
đây, lấy giả làm thật, đồ giả quá nhiều, tham rẻ mà mua cũng là đáng
đời.Qua trưa, người qua lại ít dần, Tuyền Béo đi mua bánh nướng, tôi ở lại
xem đồ. Vừa lúc Shirley Dương tới tìm tôi, tôi mượn cơ hội này kể qua cho
cô một lần, còn nói: "Đợi qua mấy ngày nữa, anh với em cao chạy xa bay,
chân trời góc bể không về cũng được, anh đảm bảo với em, đây chắc chắn
là lần cuối cùng!"Shirley Dương nói: "Tạm không bàn cam đoan của anh
có giá trị hay không, nhưng anh không gạt em, điều này đối với em mà nói
thật sự rất có ý nghĩa."Tôi nói: "Nếu anh không còn ý nghĩa với em nữa thì
cuộc sống của anh cũng đến lúc tàn, cảm giác trống trải đến vô hạn..."Đúng
lúc thằng béo đi tới nói: "Mẹ kiếp! Trống trải nghe đã đủ buồn nôn rồi, lại
còn vô hạn nữa?"Tôi nói: "Bố tiên sư! Có phải anh lại rảnh rỗi quá nên sinh
ngứa miệng rồi không, mau ăn bánh của anh đi."Tuyền Béo nói: "Suốt ngày
ăn bánh nướng, ăn không ngán à? Có đoàn cố vấn từ Mỹ* mà không cho
được bữa ăn ngon sao?"* Ám chỉ Mis DươngLúc đang nói chuyện, Răng
Vàng cũng tới. Hắn lén nói với tôi, hắn chụp hình minh khí bọn tôi lấy ra từ
Tần vương huyền cung, tìm người hỏi thăm khắp nơi, nhưng rốt cục là đồ
của triều đại nào, lần hỏi khắp nơi không ai nhận ra được, có điều khi tin
này truyền ra ngoài, quả thật có một vị có tiếng tăm mời tôi mang đồ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.