MÔ KIM HIỆU ÚY- CỬU U TƯỚNG QUÂN - Trang 90

đồ gì, với nhãn lực và kiến thức sâu rộng của Răng Vàng cũng không nhận
ra lai lịch của hộp sắt này. Hắn nói: "Chuyến này tới Quan Trung để tìm
một hai món đồ cầm cố, không ngờ lại được một hộp sắt mạ vàng như thế,
minh khí qua tay Răng Vàng tôi còn nhiều hơn cỏ dại trên núi, nhưng anh
có hỏi tôi hộp sắt mạ vàng này dùng để làm gì tôi cũng chịu, dân trong
nghề chúng tôi có một quy củ, đồ mà không ai nhận ra, cho dù lai lịch lớn
thế nào cũng vô giá trị!"Tuyền Béo vừa nghe thấy câu này, trong lòng lạnh
đi phân nửa, vung tay định ném hộp sắt mạ vàng thẳng xuống khe núi.Răng
Vàng vội kêu: "Đừng ném! Đừng ném! Anh từ từ nghe đã, tôi còn chưa nói
xong, với nhãn lực này của tôi, quả thật không nhìn ra nhưng cái mũi này
của tôi cũng không phải chỉ để chưng bày, tôi vừa cầm lên mũi ngửi, hắc!
Anh nói xem? Thứ đồ chơi này cũng không dưới ngàn năm, nói không
chừng đáng giá khối tiền chứ chẳng chơi!

Tôi nói: "Tôi cũng nghĩ vậy, trong hộp sắt mạ vàng này nhất định có bí

ẩn!"Tuyền Béo nói: "Lão Hồ anh lại nhạy cảm quá rồi!"Tôi nói: "Không
phải trước kia chúng ta thất bại đều là do quá chủ quan sao!"Tuyền Béo
nói: "Thắng bại là chuyện thường nhà binh, không phải anh thường động
viên chúng tôi như vậy sao?"Tôi nói: "Bố khỉ! Đó toàn là lời nói láo, chẳng
qua chỉ là tôi muốn tìm bậc thang đi xuống mà thôi, anh còn tưởng thật
sao? Tóm lại vật này lai lịch không rõ ràng, hoàn toàn không giống vật tòng
táng trong huyền cung Tần vương, mang nó xuất thế cũng chưa biết là phúc
hay họa, tôi chỉ có thể nghĩ được đến thế!"4.Trở lại Bắc Kinh, tôi bảo
Tuyền Béo với Răng Vàng không nên khoe khoang đồ ra vội, đợi tôi tìm
người hiểu biết dò hỏi trước rồi tính. Shirley Dương bận xử lý chút chuyện
cũng không hay biết chuyến đi Quan Trung mấy ngày này của bọn tôi. Tôi
định kiếm một cái cớ, nói mấy ngày trước tôi không ra khỏi cửa, lợi dụng
lòng tin của cô ấy với tôi chắc sẽ không hỏi nhiều. Có điều cổ nhân có nói
nếu muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm, Răng Vàng với
Tuyền Béo hai thằng cha đó là loại làm việc thành sự không thấy bại sự có
thừa, bọn họ bình thường lắm mồm nhiều chuyện, nói nhiều tất lộ, sớm
muộn cũng hại đến tôi, tới lúc đó Shirley Dương sẽ nghĩ tôi thế nào? Chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.