MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 170

nhìn qua một chút bức bích hoạ cửu vỹ hồ ly cùng gốc hoàng kim linh chi
kì lạ xem hình dạng ra sao. Trăn Tử vốn là một thợ săn, nắm rõ khu vực
Đại Hưng An Lĩnh này trong tay, từ Hắc Thuỷ Giang xuất phát tiến về phía
trước tìm đến ngôi mộ nhà Liêu phải trèo qua ba núi bốn đèo, đường đi lọt
thỏm trong rừng rậm, ngẩng đầu lên cũng không thấy ánh mặt trời đâu, nếu
không có Trăn Tử dẫn đường thì chúng tôi xem chừng sẽ không dễ dàng
vượt qua được. Hơn nữa từ nhỏ đã theo cha vào sâu trong rừng già săn thú
bẫy chim, thân thủ hết sức bén nhạy, vạn nhất gặp phải nguy hiểm gì, Trăn
Tử cũng có thể tự mình phòng vệ không thành vấn đề, thế là tôi bèn đồng ý
cho cô nàng được gia nhập đội chúng tôi. Bởi vì hầu như mọi người trong
thôn đều đã lên núi tham gia đợt săn thú đầu năm, chó săn cùng súng chim
cơ hồ đều bị mang đi hết sạch, trong rừng sâu núi thẳm có nhiều độc trùng
mãnh thú thường xuyên qua lại, vạn nhất mà gặp phải gấu đen gấu chó sẽ
không dễ gì mà đối phó, cho nên ít nhiều vẫn phải dắt theo vài món đồ để
mà phòng thân.

Thời kỳ quân Nhật còn chiếm đóng Trung Quốc, bọn chúng liền cho

xây dựng một doanh trại đóng quân cùng một phi trường nhỏ sâu trong núi.
Sau này nhân lúc hồng quân Liên Xô kéo sang càn quét, đánh tan phát xít
Nhật cút trở về nước, lão hương nơi đây bèn thừa dịp hỗn loạn mà cướp lấy
kha khá đồ của đám quân Nhật, coi như bảo bối đem giấu kỹ vào trong hầm
trú ần. Trăn Tử chẳng tiếc gì cả, chui vào trong hầm đào lên một chiếc
rương đã cũ của cha nàng, tìm được cho chúng tôi mấy bộ quân tư trang
cùng vài món đồ cần thiết. Mỗi người đầu đội một chiếc mũ quân dụng làm
từ da chống va đập của quân đội chính quy Quan Đông, chân đi một đôi
giày lính lót bông to sụ, bốn người vũ trang đầy đủ lên người, lại đeo thêm
một chiếc thắt lưng da, trước ngực không quên mang huy hiệu “Thanh niên
tri thức”, trên lưng khoác theo một chiếc balo cùng với bi-đông đựng nước,
tuy hơi chắp vá lung tung một tí, nhưng xem chừng cũng khá oai phong
lẫm liệt đấy chứ! Trăn Tử mang theo cùng tên để phòng thân, tôi cùng Lục
Quân mỗi người vác theo một cây đinh ba. Hiện tại trong thôn bây giờ ngay
cả một cái cán súng bắn chim cũng chẳng có, chúng tôi đứa nào cũng lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.