MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 260

thấy đằng sau vang lên một trận vang nữa, tiếng vang không lớn lắm, bất
quá không gian trong động xung quanh đều là một mảnh tĩnh mịch nên rất
dễ để nhận ra đó là tiếng nói chuyện của tên chuột đất Nhị Hổ. Tình hình
lúc này thực sự là quá quỷ dị, rõ ràng cái xác vẫn nằm nguyên ở chỗ cũ
trước mặt chúng tôi, nhưng tiếng nói thì lại phát ra từ phía đằng sau, hơn
nữa lại còn ở bên trên vách đá, ba người chúng tôi vừa nghe thấy, da đầu
liền tê rần rần, lông tóc dựng thẳng đứng! Vẫn như lần trước, chẳng ai có
thể nghe rõ đối phương đang nói cái gì. Tôi nhanh chóng xoay người lại,
đèn pha trong tay cũng tức khắc hướng lên trên, mơ hồ chiếu phải một
khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy trắng, cặp lông mày rậm rạp vắt ngang
qua đôi mắt, khoé miệng rủ xuống, trên đầu máu thịt be bét nát vụn, nhe
răng trợn mắt trông vô cùng hung dữ, trong miệng lầm bầm ken két, quả
nhiên chính là tên chuột đất kia!

Tuyền béo tay cầm súng săn định nổ súng, nào ngờ từ trên vách đá bụi

đất rơi xuống rào rào, hắn vừa giơ tay ra gạt bỏ đám bụi, vừa nâng súng lên
ngắm lại lần nữa, bất quá khuôn mặt kia đã biến mất. Tôi quét vội đèn pha
sang hai bên nhưng cũng chẳng phát hiện được gì trên vách đá, tất cả đều
trống trơn. Ba người chúng tôi sợ đến mức tái mét mặt, lòng bàn tay ướt
đẫm mồ hôi lạnh. Tuyền béo hỏi tôi: “Cậu có nghe ra hắn đang nói gì
không?”

Tôi hỏi ngược lại: “Cậu nghe ra?”

Tuyền béo gật đầu một cái, nhưng rồi lại lắc lắc: “Có lẽ là nghe

nhầm…”

Tôi trong lòng trầm xuống, gặng hỏi: “Cậu rốt cuộc nghe được cái

gì?”

Tuyền béo khẽ ghé sát vào tai tôi: “Tên chuột đất kia hình như nhắc

đến gì mà Tiêm Quả…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.