MÔ KIM QUYẾT - QUỶ MÔN THIÊN SƯ - Trang 262

người và gà làm sao có thể giống nhau, người mất đầu không chỉ không đi
lại được, mà đầu lìa khỏi cổ cũng không thể nào mở miệng ra mà nói
chuyện, đây rõ ràng là tà môn!

Ba người chúng tôi ngây người mất một lúc, lại nghe sau lưng có tiếng

người nói chuyện, giống như tiếng gà kêu bị bóp cổ, khó nghe vô cùng, hơn
nữa lại ở rất gần, từng chữ một đứt quãng truyền đến trong tai: “Mắc…
lừa… mắc… lừa…” Tôi vô cùng kinh hãi, thi thể vẫn nằm ở phía trước,
nhưng đầu đã bay đến sau lưng chúng tôi, còn mở miệng nói cái gì mà mắc
lừa! Không biết là đang nói tới người nào? Mới vừa rồi tôi nghe thấy hắn
nói đến Tiêm Quả, lẽ nào là nói tới cô ấy? Tiêm Quả không biết đã trêu
chọc phải ai? Tên chuột đất kia bỏ mạng ở đây hoàn toàn là do hắn tự mình
gây ra thì tự phải chịu, không trách được ai, tại sao cứ nhằm tới Tiêm Quả?

Ba người lập tức quay người lại, nhưng trên vách đá vẫn không có gì

hết. Tôi hỏi thử Tiêm Quả trước giờ cô ấy đã từng gặp qua tên chuột đất kia
bao giờ chưa? Tuyền béo nghe thấy thế liền tức giận: “Con mẹ nhà cậu
Nhất ạ, ngay cả chiến hữu cách mạng vào sinh ra tử của mình mà cậu cũng
nghi ngờ được ư?”

Tôi vội vàng xua xua tay, nói: “Đương nhiên là tôi hoàn toàn tin tưởng

Tiêm Quả không có nửa điểm hồ nghi, tôi chẳng qua là cảm thấy chuyện
này rất là kì quái, hắn ta sao cứ gọi tên cô ấy?” Tiêm Quả cau mày cố nhớ
lại, nhưng hoàn toàn chẳng nhớ ra người này là ai.

Tuyền béo ra vẻ hiểu biết, vuốt cằm rồi nói: “Ui giồi không có gì cần

ngạc nhiên hết, nói không chừng là do mấy con dơi gây ra, đầu của tên
chuột đất bị bọn nó tha đi, một con Tây một con bay lượn loạn xạ cho nên
mới tạo ra loạt vang mà chúng ta vừa nghe thấy!”

Tôi hỏi: “Cậu thấy trong này có dơi ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.