MƠ VỀ EM - Trang 147

giờ được đặt lên trên trí tuệ. Sara chán nản ngả đầu tựa vào thành ghế bọc
đệm.

Bây giờ, cô nghĩ, ngay cả Craven cũng khinh thường cô. Không thể kìm

lại, cô nhớ đến những khoái cảm nóng bỏng của bàn tay và nụ hôn của anh
trên làn da cô. Vai cô run lên và trái tim cô đập rộn rã. Chúa tha thứ cho cô,
nhưng cô không hề hối tiếc chút nào. Không ai có thể cướp nó khỏi cô, ký
ức đó sẽ luôn tồn tại ngay cả khi cô yên bình ẩn náu trong ngôi làng thôn
quê của mình. Khi cô trở thành một bà lão, thanh thản đu đưa trong một
góc phòng khách và lắng nghe những đứa cháu nội cười rúc rích về những
anh chàng trẻ tuổi đẹp trai, cô có thể thầm mỉm cười với ý nghĩ rằng cô đã
từng một lần được hôn bởi người đàn ông nổi tiếng là sa đọa nhất Luân
Đôn.

Suy nghĩ của cô bị đứt ngoãng bởi một đám đông tụ tập bên ngoài câu

lạc bộ. Cô nhăn nhó nhìn những chiếc xe chen chúc và những bóng người
mặc đồng phục đang bao vây lấy tòa nhà. “Có chuyện gì vậy?” Cô vẫn
chăm chú nhìn khi cỗ xe của Jenner chuyển bánh. “Đó có phải là cảnh sát
không?”

“Có thể.”

“Vậy là họ sẽ khám xét câu lạc bộ? Trong một buổi dạ hội?”

Đôi mắt xanh lơ của Jenner ánh lên sự thích thú. “Có vẻ là thế.”

“Ông gây ra chuyện này!” Cô thốt lên.

“Tôi?” anh ta ngây thơ hỏi lại. “Tôi chỉ là một chủ sòng bạc bình thường,

cưng à” Nhưng nụ cười tự phụ và thỏa mãn của đã tố cáo anh ta.

“Ồ, ông Jenner, điều này thật là tệ,” cô cau có khi cỗ xe chạy lóc cóc trên

phố. “Tôi không hiểu chuyện này kết thúc thì ông được lợi gì! Ông Craven
tội nghiệp đã có quá nhiều phiền phức trong tối nay – “

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.