MƠ VỀ EM - Trang 161

Tình thế căng thẳng đó chấm dứt trong vài giây khi Sara bỗng nhiên òa lên
khóc. Cô đưa tay lên mặt để gạt bỏ những dòng nước mắt. “Tôi rất xin lỗi.”
cô nghẹn ngào.

Đột nhiên anh đứng ngay cạnh cô, bàn tay anh chạm nhẹ lên vai và tay

cô, rồi bỗng nhiên giật lại như là bị bỏng. “Không, đừng. Đừng khóc. Bây
giờ em đã an toàn.” Anh rụt rè vỗ vỗ lưng cô. “Đừng khóc. Mọi thứ sẽ tốt
cả. Mẹ kiếp. Đừng làm như thế.”

Trong khi cô tiếp tục khóc, Derek rập rình quanh cô với vẻ khổ sở bất

lực. Anh rất tài giỏi trong việc quyến rũ phụ nữ, mê hoặc và lừa dối họ hay
phá vỡ sự phòng thủ của họ… tất cả những điều như thế chứ không phải là
an ủi họ. Không ai từng đòi hỏi điều đó với anh. “Thôi, nào,” anh lẩm bẩm,
giống như hàng nghìn lần anh nghe thấy Lily Raiford nói với đứa con khóc
nhè của cô. “Thôi, nào.”

Bất ngờ cô ngả người vào anh, mái đầu nhỏ tựa vào giữa ngực anh. Mái

tóc dài rối tung xõa ra và bám lấy anh như một mạng nhện nâu đỏ rực rỡ.
Cảnh giác, anh giơ tay định đẩy cô ra, nhưng thay vào đó cánh tay anh ôm
choàng lấy cô cho đến khi cô ép sát vào anh hoàn toàn. “Cô Fielding,” anh
nói với nỗ lực lớn. “Sara…” Cô rúc vào anh sâu hơn để bóp nghẹn tiếng
khóc nức nở của mình bằng ngực áo của anh.

Derek chửi thề và len lén đặt môi lên đỉnh đầu cô. Anh tập trung chú ý

vào không khí đêm lạnh lẽo nhưng phần cơ thể dưới thắt lưng đã bắt đầu
giần giật với cơn-đau-đã-quá-quen-thuộc. Nó không thể dửng dưng trước
cảm giác cơ thể cô ép vào cơ thể anh. Anh là một tên vô lại xấu xa… không
phải là một quý ông, anh không phải một người an ủi nghĩa hiệp đối với
phụ nữ, mà là một tên phóng đãng chứa đầy những ham muốn bản năng
nhất. Anh vuốt tay trên mái tóc của cô và ép đầu cô vào vài anh cho đến khi
cô có nguy cơ bị ép phẳng ra. “Ổn rồi,” anh nói cộc lốc. “Bây giờ mọi thứ
đều ổn. Đừng khóc nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.